Polly po-cket
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 19:35,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Gọi Chú Bằng Anh Nhé

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 9803 Views

•Truyện Teen Gọi Chú Bằng Anh Nhé
Gọi Chú Là Anh Nhé
Tác giả: Yun Le
Thể loại: Truyện Teen
wap: http://ex04pro.wap.sh/
Chương 1
Chiều nhạt, từng cơn gió thổi lùa qua khóm cây xạc xào, tà áo dài bay phấp phới. Linh khép nép bước đi, người hơi co ro vì lạnh, dạo này thời tiết hay mưa nắng thất thường, chẳng biết đâu mà phòng theo áo mưa. Từng giọt đã bắt đầu rơi tí tách, Linh bước đi nhanh hơn, cố tìm mái hiên để trú. Mưa rào nhẹ hanh vàng cùng những tia nắng buổi ban chiều, lấp lánh. Linh khẽ hát vu vơ, tay đưa ra hứng những giọt nước mưa rơi trên mái hiên nhà, lãng mạn… Một cô gái mộng mơ và hồn nhiên, cũng phải thôi, vì Linh đang bước vào tuổi 16 trăng tròn, độ tuổi đẹp nhất của thời thiếu nữ. Chưa có mối tình đầu và đang mong chờ một tình yêu thật lãng mạn, một chàng trai trẻ tâm lý và yêu thương mình chân thành…
Mưa mỗi lúc một lớn, rơi nhanh và mạnh hơn, cứ thế này không biết bao giờ mới về được nhà. Từ xa có một người đàn ông đang chạy xe tới, dừng trước chỗ Linh đang trú, chính xác thì nên gọi là chàng trai vì dù sao cũng không đến nổi quá già. Lúc đầu Linh nghĩ chắc nhà anh ta ở đây nên nép sát một góc, nhưng anh không ghé vào mà nhìn Linh rồi hỏi:
- Bị mắc mưa à? Nhà ở đâu, có cần quá giang về không?
Linh hơi bất ngờ và lúng túng, rồi chợt thấy lo sợ. Dù trông vẻ ngoài người này cũng khá lịch sự và đàng hoàng, nhưng ai biết được chứ, gian hồ hiểm ác.
- Dạ thôi, em đứng đây chờ ba em đến đón!
- Vậy à… Nhưng hình như cô bé đứng đây nảy giờ hơi lâu rồi mà?! Có thật là chờ ba đón không hay là đi xe buýt về!?
Linh lại bất ngờ tiếp tập hai, sao hắn ta lại biết cô đi học bằng xe buýt? Rồi biết Linh đã đứng trú mưa ở đây khá lâu nữa, rõ ràng là đã theo dõi từ lâu đây mà. Nghĩ mình đang ở tình thế con mồi bị sói săn bắt, Linh tỏ ra cứng cỏi và dè chừng hơn.
- Sao chú biết cháu đi xe buýt? Hôm nay trời mưa nên cháu đã gọi điện nhờ ba tới đón rồi, sẽ tới ngay thôi!
Anh chàng phì cười, đột nhiên đang "anh- em" lại bị đôn lên một bật thành "chú", thê lương ghê.
- Bộ nhìn tôi già lắm sao mà tự nhiên chuyển tông sang gọi "chú" luôn thế?
- Lúc đầu chưa biết nên gọi thế, nhưng nhìn kỹ một hồi thấy chú cũng "sồn sồn" rồi, chắc cũng đã có vợ và con kém tuổi cháu chẳng bao nhiêu, gọi thế cho nó lễ phép!!!
- Haha, cũng may cô bé không làm thấy bói đấy, chứ không thì giải nghệ sớm rồi. Trông tôi tuy có hơi bảnh trai, hào hoa vậy nhưng vẫn còn độc thân đấy!
- Chứ không phải vì dê xồm quá nên chả có cô nào chịu hết sao?!!
Biết mình nói hơi lố nên cô nàng bụm miệng tỏ vẻ hối lỗi, anh chàng không giận mà còn cười lớn hơn.
- Thì ra nãy giờ đang nghi ngờ tôi là con yêu râu xanh. Cũng đúng, bây giờ bọn biến thái ngoài đường nhiều lắm, trẻ trung và xinh đẹp như cô bé thì có khối tên mê. Tôi có đem theo cây dù, cho cô bé mượn, mai trả lại tôi.
- Thôi không cần đâu, cháu… à… em… đợi hết mưa rồi đi.
- Mưa còn lớn lắm, xe buýt giờ sắp đến chuyến cuối rồi, không đi là trễ đấy!
- Vậy biết trả cho anh lúc nào?
- Mai gặp lại tại chỗ này nhé!
Nói xong, anh đưa cây dù cho Linh rồi phóng xe đi nhanh như chớp, bóng xe dần mờ nhạt sau màn mưa… Linh khẽ bước đi, mưa vẫn nặng hạt, từng giọt mưa gõ nhẹ trên mặt dù, đi bộ dưới mưa bằng dù che trông lãng mạn thật, chắc mai phải sắm một cây nhỏ gọn đem theo. Trên đoạn đường đi, hình ảnh anh chàng kia cứ hiện lên trong tâm trí, dù trùm áo mưa nên cũng nhìn không rõ hình dáng cho lắm, nhưng Linh vẫn nhớ và ấn tượng với đôi mắt sâu, hàng lông mày dày và đậm, sóng mũi cao và nụ cười hiền. Nghĩ hồi mới nhớ ra cô chưa biết tên anh, rồi chưa xin số điện thoại liên lạc để gặp trả dù nữa.
Chiều hôm sau, Linh đứng trước ngôi nhà trú mưa hôm trước đợi, nhưng chẳng thấy anh ta đến. Nhiều hôm sau cũng vậy, đến hết tuần, cô nghĩ chắc anh ấy đã quên, chỉ là một cây dù thôi mà, chắc người ta không cần bận tâm đến. Đầu tuần sau, Linh không đem cây dù đó theo nữa, cô đã mua cây dù mới thay vì xài luôn cây cũ, không biết vì sao nữa, có lẽ như một giác quan, cô tin rằng rồi sẽ có lúc trả lại, nên không dám sử dụng, sợ bị hư. Và ngay chiều hôm đó, vẫn mưa rào nhẹ, anh chàng xuất hiện:
- Chào cô bé!
- Ơ, Anh… - Lần nào cũng bất ngờ.
- Lâu không gặp ha! Khỏe không?
- Sao anh nói hôm sau sẽ ghé chỗ cũ lấy lại cây dù mà không tới, bẵng đi cả tuần luôn!
- À, tại tôi hơi bận… Dù đâu trả đây!
- Sao giống đòi nợ thế hả? Cả tuần rồi ngày nào cũng phải đem theo đứng đợi anh, rốt cuộc anh không tới. Giờ để ở nhà rồi!
- Thế cây dù kia là sao?
- Đây là dù em mới mua, nhìn không khác biệt sao?
- Thế à? Ờ… vì tôi cũng chưa dùng tới. Thôi thì trả cây mới cũng được mà!
- Không được. Mượn cái nào phải trả đúng cái ấy chứ! Với lại dù anh đồ dỏm mà lại đòi đổi với dù mới xịn của em, khôn quá ha!
- Ặc, cô bé chi li quá! Thôi chuyện cây dù tính sau đi, có muốn tôi đền bù cho cả tuần đứng đợi không?
- Đền bù?
- Ừ, một chầu kem nha!
- …
- Sao? Vẫn còn dè chừng à? Chỉ ở quán gần đây thôi!
Dù vẫn chưa tin tưởng lắm, nhưng không hiểu sao Linh cảm giác anh chàng không phải là người xấu, nên liều mình đồng ý. Dù sao cô cũng rất tò mò, muốn biết thêm về anh ta…
Cả hai ghé vào quán coffee gần đó, trò chuyện vui vẻ. Anh chàng tên Luân, vốn sống ở nước ngoài từ năm 9 tuổi, về nước để điều hành chi nhánh ở Việt Nam. Trông thế mà cũng tài năng thật, Linh nghĩ tuổi cũng chưa ngang bằng ba mình mà đã điều hành cả một công ty thì quả là đáng nể, chắc lo làm quá nên đến giờ vẫn chưa có gia đình, mà biết đâu anh ta nói xạo để cưa cẩm cô?! Thật ra Linh cũng chưa đoán được tuổi anh, hỏi thì hơi ngại, nhưng nói chung cũng hơi già hơn so với mẫu hình lý tưởng của cô. Linh mới 16 tuổi, nên bạn trai bằng hay lớn hơn chừng 3-4 tuổi là vừa rồi, nhưng Luân thì có vẻ lớn hơn nữa.
Vẫn giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm, nụ cười hiền, ánh mắt sâu như nhìn thấu suy nghĩ người đối diện, Linh cảm thấy thật thoải mái khi trò chuyện với Luân. Nhiều ngày sau đó, vì lấy cớ trả chiếc dù mà hai người vẫn thường xuyên gặp nhau, nhưng Linh vẫn cứ để quên suốt, thật ra là cô nàng cố tình quên, vì sợ rằng khi trả cây dù - vật kết nối duy nhất giữa hai người, cô sẽ không bao giờ được gặp lại anh nữa…
Trong dòng suy nghĩ miên man, Linh chợt thấy con tim mình như đang xao động, một chút cảm giác lạ lẫm tựa hồ như thương mến, nhớ nhung, đó có phải là tình yêu không? Linh thật sự cũng không biết nữa, nhưng có một điều rất rõ ràng vẫn luôn hiện lên trong tri thức cô… là mỗi ngày, Linh đều mong được nhìn thấy gương mặt thân quen ấy, chỉ để chào dăm ba câu cũng được.
Luân vẫn luôn vui vẻ, dịu dàng và gặp Linh thường hơn, hay nhắn tin hỏi thăm và hẹn nhau ở góc quán quen thuộc. Linh cũng không rõ cảm xúc của Luân dành cho mình như thế nào, chỉ biết rằng cả hai vẫn rất vui vẻ…
Một sáng chủ nhật trong mát, Linh hồn nhiên cùng mẹ chuẩn bị nấu bữa ăn trưa. Hôm nay nhà cô có khách, nên mẹ đi chợ mua khá nhiều đồ ăn ngon.
- Khách nào tới nhà mình chơi dạ mẹ?
- Một người chú, em của ba con, ở nước ngoài về được một thời gian rồi nhưng vì bận thu xếp công việc nên đến hôm nay mới ghé.
- Thế ạ? Sao đó giờ con không nghe nói ba có em trai? - Ừ, vì chú ấy ở nước ngoài suốt, cũng ít khi liên lạc, ông bà nội thỉnh thoảng mới về thăm gia đình mình chứ không đưa chú ấy về chung.
Linh cũng không thắc mắc gì thêm, chỉ thấy hơi lạ, dù gì cũng là anh em ruột nhưng sao chẳng thấy nhắc tới bao giờ? Một lúc sau chú tới, Linh vẫn còn loay hoay làm đồ ăn. Mẹ chạy ra đón cùng với ba, không quên dặn Linh rót nước mời chú. Tiếng nói cười, chào đón rôm rả, bỗng Linh thấy giọng nói nào vừa lạ lại vừa quen. Rót xong ly nước bước ra, mẹ Linh liền lên tiếng:
- Linh, đây là chú ba từ Mĩ về, chào chú đi con!
Linh bước tới cúi chào rồi ngẩn đầu lên nhìn. Từ phía đối diện, cô bắt gặp một gương mặt thân quen. Linh cảm thấy mặt đất dưới chân mình như đang chao đảo, đôi tay mất hết sức lực, ly nước trên tay rơi xuống, vỡ tan tành…
Linh lúng túng cúi xuống nhặt những mảnh thủy tinh vỡ, không cẩn thận để cứa vào tay. Luân bước tới nắm lấy tay Linh, bốn mắt nhìn nhau, không nói nên lời… Mẹ Linh liền lên tiếng:
- Thiệt tình, con gái con đứa mà đểnh đoản quá đi! Để đó mẹ dọn cho, lấy băng cá nhân dán ngón tay lại đi.
- Băng cá nhân để đâu vậy chị hai? – Luân hỏi mẹ Linh.
- Tủ sơ cứu gia dụng ở kế cầu thang ấy. Mà để con Linh nó tự băng được rồi, chú không cần làm đâu!
- Được rồi chị, em thấy Linh có vẻ hơi mệt…
Luân đi lấy rồi băng ngón tay bị đứt của Linh, một cảm giác ngượng ngùng xen lẫn xấu hổ. Linh xin phép lên phòng, Luân vẫn ngồi nói chuyện với ba mẹ cô như không có chuyện gì xảy ra, như thể chưa từng quen biết Linh trước đó. Cũng phải thôi, nhận nhau để làm gì… khi Luân cũng chỉ đơn thuần xem cô như một đứa trẻ non nớt, chỉ có bản thân cô là mộng tưởng và đơn phương rung động thôi.
Được một lúc thì Luân xin phép về vì còn làm một vài công việc. Từ trên ban công, Linh lén nhìn dáng người cao lớn đang bước vào chiếc xe hơi sang trọng. Thì ra, chiếc tay ga chỉ là "hàng dạo phố" thôi, phương tiện chính của "chú" Luân là xế hộp kia. Một người có chức vị cao, giàu có ai lại đi thích một cô nhóc như Linh được chứ, thiếu gì những cô nàng xinh đẹp nóng bỏng vây quanh để anh lựa chọn. ...
123...6Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Gọi Chú Bằng Anh Nhé bạn có thể xem thêm goi chu bang anh nhegoi chu bang anh nhe còn nữa nè

Gọi Chú Bằng Anh Nhé v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00034s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện