wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 16:50,Ngày 11/01/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Dám Yêu Dám Lên

» Thể loại: Truyện Teen
» Lượt xem: 34448 Views


\"Em chính là Trần Quả à?\" Mỹ nữ đúng là mỹ nữ, giọng nói cũng thật dễ nghe làm sao.
\"Xin chào, em chính là Trần Quả.\" Mình đã cố gắng thả lỏng nhưng mà đối diện với những tinh anh trong truyền thuyết thì không khỏi căng thẳng.
\"Em có thể gọi chị là Lolo. Phó tổng giám đốc vừa vào phòng họp, em ngồi chờ một lát nha.\" Lolo cũng không tỏ vẻ ta đây, ngược lại còn nice, còn nhiệt tình bảo mình ngồi ở ghế sofa, lại rót nước cho mình uống cho đỡ khát nữa.
Có lẽ vì cô ấy rất dịu dàng nên mình cũng từ từ bình tĩnh lại.
Mười phút sau, cánh cửa phòng làm việc của phó tổng giám đốc cũng mở ra, hai người đàn ông bước ra.
Nhìn mặt hai người này, một người thì rất lạnh lùng, còn người kia lại luôn tươi cười, tuy nhiên không thể không chấp nhận một điều, đó là cả hai đều rất đẹp trai.
\"Chị Lolo, cô ấy chính là thành viên mới của phòng chúng ta sao?\" Người có khuôn mặt tươi cười vừa nhìn thấy mình liền hỏi Lolo.
\"Ừ, em ấy chính là Trần Quả.\"
\"Xin chào\" anh ta đi đến trước mặt mình, \"Anh là Ryan, còn hắn là DK, hoan nghênh em gia nhập phòng bọn anh.\"
Mình nhớ là lúc bắt tay thì phụ nữ nên chủ động đưa tay ra trước, vì thế mình giơ tay ra nhưng không được tự tin lắm, rồi đáp lại: \"Xin chào, em là Trần Quả, sau này mong mọi người chỉ bảo thêm.\"
Mình rất không muốn thừa nhận có thể mình sẽ biến phòng thư ký này thành đống rác, nhưng dù xét về hình thức lẫn năng lực thì mình đều không hợp với phòng thư ký!
Không biết có phải chỉ là ảo giác hay không, khi mình bắt tay với Lê An chưa đầy ba giây thì DK nhìn mình với ánh mắt rất lạnh rồi lên tiếng nhắc nhở: \"Phó tổng giám đốc đang chờ cô trong phòng.\"
A! Đúng rồi! Mục đích mình tới đây không phải để bắt tay với trai đẹp mà là đến gặp phó tổng giám đốc. Có từng thấy ai bị thăng chức nhưng so với việc bị đuổi thì cảm thấy đau khổ hơn không? Người đó chính là mình!
\"Vậy thì để sau này chúng ta nói chuyện tiếp, dù sao cũng thời gian cũng còn dài mà.\" Ryan sau khi vứt lại cho mình câu nói chứa nhiều hàm ý thì cùng DK rời đi. Ngay cả Lolo cũng tặng cho mình một nụ cười đầy hàm ý rồi tiếp tục quay lại làm việc.
Mình gõ cửa phòng làm việc của phó tổng giám đốc, sau khi thấy bên trong đồng ý mới đẩy cửa vào.
Vừa định mở miệng trách mắng thì phó tổng giám đốc lên tiếng trước: \"Đóng cửa lại.\"
Cũng đúng, chúng ta cần bàn về một chuyện bí mật mà.
Sau khi đóng cửa lai, mình đến trước bàn làm việc của phó tổng giám đốc.
\"Có thắc mắc gì sao?\" Anh ta dựa vào ghế rồi ngẩng đầu lên hỏi.
Rõ ràng là mình đang nhìn xuống anh ta nhưng về mặt khí thế thì sao mình lại thua nhỉ?
\"Anh, ra thông báo này là có ý gì?\"
\"Thăng chức cho cô.\"
\"Anh, anh, anh coi đây như quy tắc ngầm với tôi phải không?\"
\"Cô coi như vậy cũng được.\"
\"Lý do.\"
\"Tôi thích.\"
\"Hả?\"
\"Ta thích.\"
\". . . . . .\"
\"Nếu như tôi nói rằng vì tôi phát hiện ra khả năng tiềm tàng trong con người cô nên muốn bồi dưỡng thêm, thì cô có tin không?\"
\"Không tin.\"
\"Ha ha. . . . . .\" Phó tổng giám đốc cười rất sung sướng, \"Tin tôi đi, không những phòng thư ký mà cả tôi cũng sẽ rất cần đến cô đấy.\"
Tại sao? Sao mình lại bị đối xử như vậy hả?
Chương 3
Chương 3: THẾ NÀO GỌI LÀ CẦN

Quy tắc ngầm đáng ghét!
Một tuần trôi qua, chỉ vì suy nghĩ nông nổi của sếp lớn mà một cô gái con nhà lành trong sáng được thăng chức lên làm thư ký, lúc đầu còn lo sợ sẽ không thích ứng được với công việc mới nhưng cuối cùng dồn hết sức lực để tự mình thử nghiệm câu nói của phó tổng giám đốc, như thế nào gọi là anh ta và các thư ký sẽ cần mình.
\"Quả Quả, em nghĩ xem chúng ta nên ăn gì trong lúc uống trà chiều thì tốt đây?\" Ryan dựa vào bàn làm việc của mình, gương mặt đẹp trai giờ nhăn lại rầu rĩ, không biết nên lựa chọn món gì trong thực đơn để ăn trong lúc uống trà chiều. Mình cảm thấy là anh ta muốn thay đổi thực đơn thì có.
Một tuần qua, mình và ba người khác trong phòng thư ký đã tạo nên được tình cảm hữu nghị tốt đẹp, vì ai cũng cho rằng buổi chiều chính lúc thích hợp để thưởng thức trà kèm với một món ăn nhẹ. Phó tổng giám đốc thì cho rằng có uống trà chiều hay không cũng chẳng sao, nhưng anh ta thích nhất là được ăn bánh trứng. Còn người trong phòng thư ký này đối với mình không nóng cũng không lạnh, cũng không hòa đồng với mọi người chính là DK, anh ta không thích uống trà cũng không thích bánh trứng, luôn chưng cái khuôn mặt lạnh như tiền đứng ngoài các cuộc vui, cho dù là đối diện với phó tổng giám đốc thì mặt anh ta cũng dám lạnh lùng, chỉ khi anh ta nhìn Ryan thì khuôn mặt mới trở nên có chút hơi ấm giống người bình thường chút.
Mình dám vỗ ngực mà thề là mình không biến thái, chỉ là do DK đối với Ryan rất kỳ quái nên suy nghĩ của mình không biến thái mới là lạ.
\"Quả Quả! Bánh trứng!\" Ba rưỡi chiều, từ phòng phó giám đốc phát ra giọng anh ta. Phó tổng giám đốc rất thích bánh trứng nha.
Cửa hàng bán bánh trứng mà anh ta đòi ăn cũng rất đặc biệt nha, mỗi ngày đúng bốn giờ sẽ cho ra lò 500 chiếc, bán hết thì đóng cửa. Có lẽ vì hương vị của bánh trứng đó rất đặc biệt nên mỗi ngày đúng giờ đó sẽ có rất đông người đứng chờ mua, mà trong số những người đó có rất nhiều người chấp nhận trốn việc để ra ngoài mua, mà trong một ngày mỗi người chỉ được mua có một chiếc mà thôi. Thật đen đủi là cái cửa hàng đó lại ở rất gần công ty mình, chỉ cần đi bộ khoảng năm phút là tới, nhưng nếu không nhanh chân xếp hàng trước thì khả năng không mua được là rất cao.
Lolo mỉm cười đi cùng mình đến cầu thang, \"Em cứ đi xếp hàng trước đi, đợi lát nữa bọn chị nhắn tin cho em những gì cần mua nha.\"
Đây chính là cái gọi là mọi người cần mình đó, mình không khác gì chân chạy việc mua đồ cho họ. Quá đáng nhất là phó tổng giám đốc còn không cho mình được để người khác biết, làm cho mỗi lần đi ra ngoài mua đồ đều phải lén lén lút lút đi cầu thang bộ, sau đó lại lén lút quay lại bằng đường cũ để về phòng làm việc.
Nếu để cho các đồng nghiệp trong công ty phát hiện ra những tinh anh trong truyền thuyết cứ đến chiều lại rất nhàn rỗi mà thưởng thức uống trà chiều và ăn bánh trứng, thì đảm bảo là thần tượng trong lòng mọi người sẽ sụp đổ và đấm ngực hét lớn kêu cha mẹ nha!
Làm chân sai vặt mua đồ ăn bên ngoài thì có sao, mình không một lời oán trách, tiền lương cũng không ít nha, vì sao lại không làm chứ? Điều duy nhất khiến mình khó chịu là, tại sao mỗi lần phó tổng giám đốc ở lại tăng ca thì mình cũng phải ở lại cùng là sao!
6 giờ chiều, dõi mắt nhìn theo DK, Ryan và Lolo lần lượt ra về, mang theo vẻ mặt như đưa đám đến gõ cửa phòng làm việc của phó tổng giám đốc.
\"Phó tổng, tối nay anh lại muốn làm thêm giờ à?\"
\"Dĩ nhiên.\"
\". . . . . .\"
\"Đói bụng rồi à? Gọi đồ ăn bên ngoài đi.\" Anh ta không buồn liếc mắt nhìn mình lấy một cái, nói chuyện như việc đó là lẽ dĩ nhiên ý.
Đối với chuyện này, mình càng nghĩ càng cảm thấy anh ta đang trêu tức cô làm trò tiêu khiển, anh ta ở lại tăng ca là vì thực sự có việc cần phải giải quyết, nhưng mình ở lại chẳng có việc gì để làm cả, vì vậy anh ta liền tốt bụng giúp mình tìm việc để làm, hết đánh báo cáo, sắp xếp lại tài liệu, khi không còn việc gì thì bảo mình đọc sách về các loại rượu quý, lại còn không biết xấu hổ mà còn to mồm nói rằng để mình tăng thêm sự hiểu biết nữa chứ.
Mình nhẫn nhịn, nuốt cục tức vào lòng, nhẹ nhàng bình tĩnh mà nói chuyện với anh ta: \"Thật ra thì tôi cảm thấy việc tôi ở lại tăng ca là không cần thiết, những tài liệu anh bảo tôi ở lại gõ đều là những tài liệu không cần gấp, cái đó để mai làm cũng được mà.\"
\"Cho nên?\" Anh ta dừng tay lại, dựa vào ghế, bình tĩnh nhìn mình.
\"Cho nên, à, ý tôi là, phó tổng cũng nên chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn, đừng vì tham việc quá mà để ảnh hưởng tới sức khỏe, hơn nữa ngồi nhiều quá dễ bị bệnh trĩ lắm!\" Mình thật kém cỏi, mỗi lần bị anh ta dùng cặp mắt đó nhìn chằm chằm mình thì y như rằng mình chưa đánh đã thua rồi. Ngang ngược! Cả đời này mình đừng mong làm được gì boss nha.
\"Thật ra thì tôi để cô ở lại tăng ca cùng cũng là tốt cho cô, không phải vậy sao?\" Vẻ mặt của phó tổng giám đốc khi nói nhìn rất thành thật, \"Nhìn cô như vậy cũng biết là chưa có bạn trai, thay vì dùng thời gian dư thừa vào những việc vô bổ như lên màng thì thà rằng dùng thời gian đó xem sách sẽ có ích hơn.\"
Tại sao anh ta có thể chắc chắn rằng mình nhất định chưa có bạn trai? Mặc dù sự thật là vậy nhưng mà đâu cần phải nói thẳng ra như vậy! Nếu anh ta lợi hại đến mức có thể biết mình chưa có bạn trai thì sao không biết tính cách của mình là không thích đọc sách hả?...
« Trước123456...51Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Dám Yêu Dám Lên bạn có thể xem thêm dam yeu dam lendam yeu dam len còn nữa nè

Dám Yêu Dám Lên v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Mối Tình Đầu và Bạch Mã Hoàng Tử

Tác giả: $aki Đánh giả theo độ tuổi: Thôi bỏ qua mục này đi, kiểu gì mà mọi người chả đọc tiếp :v Thể...

Anh là đồ ngốc chứ không phải em

Anh là đồ ngốc chứ không phải em Em nở một nụ cười và nghiêng người đặt xuống đôi môi còn lem ít máu của anh một...

Đương Gia Cách Cách

•Đương Gia Cách Cách Tóm tắt truyện: Nghe nói Long gia giàu có sung túc một phương, là đại phú hào, mỗi ngày đều thu vào...

Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.!

•Truyện Thật Xin Lỗi , Cút Thôi.! Truyện THẬT XIN LỖI, CÚT RỒI! Tác giả: Tác giả: Duyệt Vi Chương 1: Hề Hề bỏ trốn...

Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến ĐauThương

•Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác phẩm : Nửa Viên Kẹo Ngọt Ngào Đến Đau Thương Tác giả : Mộ Hạ Tình yêu...

Cô Nàng Mạnh Mẽ

•Truyện Cô Nàng Mạnh Mẽ Tác phẩm : Cô nàng mạnh mẽ Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương Hà Tịch: nhân sinh tựa như một con...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00062s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

Polaroid