XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 13:37,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 28953 Views


"Em vừa rồi không làm cái gì" Lâm Tử Hàn đứng cạnh cửalầm bầm.
"Tóm lại, loại thói quen này của em thật không tốt" Anh cũng không dám cam đoan ngày nào đó ngủ mơ mơ màng màng, khi nhìn thấy bóng người thì rút súng bắn chết cô.
"Em sửa là được thôi!" Sao lại hạ thủ đến cái mũi của người ta, thật là xấu!
Lãnh Phong thoả mãn cười nhẹ một tiếng, "Soạch" một tiếng khép tạp chí trong tay lại: "Không còn sớm, lại đây ngủ thôi"
Mời cô ngủ? Nghe khẩu khí sao lại giống như mời ăn cơm vậy? Thật là gã đàn ông không biết xấu hổ! Lâm Tử Hàn quẫn bách hi hi cười gượng hai tiếng nói: "Cám ơn ý tốt của anh, cũng là anh tự mình ngủ đi"
"Nếu như em không muốn ngủ, mời tự giác chút ra đứng ở sân thượng đi". "Tạch" một tiếng, toàn bộ đèn đều tắt. Trong nháy mắt bóng tối bao phủ khắp ngõ ngách gian phòng
Chương 134: Khả nghi (3)
Sưu tầm
Đáng ghét! Lại có thể dùng chiêu này đối phó cô! Lâm Tử Hàn gắt gao bóp gối đầu ở trong lòng, nhịn xuống bất mãn dưới đáy lòng nói: "Em đến chỗ tiểu quỷ gây sự kia, nó một người không dám ngủ"
"Nó đã ngủ" Lãnh Phong không ngại phiền nói, vừa rồi anh đã đi xem qua con bé, còn phái người canh giữ ở bên người Tiểu Thư Tuyết. Chính anh cũng không rõ, vì sao lại không tự chủ được mà muốn đi quan tâm cô bé.
Lâm Tử Hàn đương nhiên biết tiểu tử kia đã ngủ, bởi vì cô cũng không phải vô lương tâm như vậy, mặc kệ không hỏi con gái của mìn, trước khi ngủ không nhìn qua nó, bản thân cũng ngủ không được mà.
Nhưng Lãnh Phong cũng đã nói như thế, lấy cớ này tựa hồ cũng không thể thực hiện được, cũng không thể thực sự chạy đến sân thượng đứng đi thôi?
Cô do dự một chút, do dự mà sờ soạng đi đến bên giường, nghiêm trang nói: "Phong ca, chúng ta nói chuyện phiếm đi, chỉ nói chuyện phiếm có được hay không?" Cô quyết định, nhất định phải ý chí kiên cường không bị thân thể anh mê hoặc, bởi vì mỗi một lần XXX một lần, cô sẽ hung hăng tự trách mình ba ngày.
Lãnh Phong mơ hồ cười một cái, cánh tay dài chụp tới, một tay ôm cô lên trên giường, cười tà nói: "Em muốn trò chuyện cái gì? Trò chuyện quá khứ hay là trò chuyện tương lai?"
"Không trò chuyện quá khứ" Lâm Tử Hàn vô ý thức thốt ra, nói xong mới giật mình cảm giác bản thân tựa hồ có chút dị thường, hi hi cười lên. Quá khứ của cô, thực sự quá muôn màu muôn vẻ, cô thực sự không muốn trò chuyện đến.
Ánh trăng nhàn nhạt xuyên thấu qua rèm cửa, chiếu vào hai người, Lãnh Phong hơi khởi động thân thể, mơ màng đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Vì sao? Lẽ nào em có ẩn tình gì không muốn ai biết?"
Lâm Tử Hàn nhanh chóng lắc đầu, đối với vẻ mặt không tín nhiệm của anh, hơi có chút hoảng loạn, vội la lên: "Phong ca, anh có đúng là lại không tin em hay không? Lại đang hoài nghi em?"
Là em lại đang nói dối! Lãnh Phong cười một tiếng, nói ở trong lòng, lại chỉ lắc đầu, dùng đầu ngón tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Người phụ nữ đang nằm trong lòng anh, rốt cuộc là dạng gì?
"Em có sợ anh đi điều tra quá khứ, và hiện tại của em hay không?" Bên tai cô, vang lên lời nói nhu hòa của anh, lại như đao nhọn đâm vào tai cô.
"Không nên..." Lâm Tử Hàn luống cuống, nóng nảy! Cô biết anh đã nổi lên lòng nghi ngờ với mình, bằng bản lĩnh của anh, muốn điều tra ra quá khứ của cô rất dễ dàng.
Trong lòng Lãnh Phong kinh sợ, ánh trăng lại chiếu xuống, hai tròng mắt chớp động như hai ngôi sao óng ánh sáng lên. Lâm Tử Hàn, cô quả nhiên là một người phụ nữ có mục đích, có cố sự!?
"Vì sao không nên?" Anh không bị nước mắt của cô đả động, dù cho đoán được cô không phải người phụ nữ đơn giản, anh vẫn tiếp tục tàn nhẫn không để tâm tới, không đành lòng dựa theo quy củ mà để ý tới cô.
Bởi vì, anh là thực sự yêu cô, dưới đáy lòng, nổi lên một tia đau đớn, một tia bất đắc dĩ, bất đắc dĩ với cô.
Lâm Tử Hàn nhìn anh, thật thà nói: "Anh cũng không phải là lo trong quá khứ em đã làm cái gì. Nói chung em không ăn trộm không ăn cướp, không có gì tiền án gì là được"
"Như vậy hiện tại thì sao?"
"Hiện tại...?" Lâm Tử Hàn nghi hoặc mà quan sát anh, lần thứ hai lắc đầu, hiện tại cô làm sao vậy? Vẫn rất an phận nha.
"Nếu chưa làm qua cái gì, vì sao không muốn nhắc tới, cũng không cho anh đi điều tra?"
Lâm Tử Hàn vọt từ trên giường ngồi dậy, dùng hai mắt rưng rưng trừng mắt với anh, hổn hển nói : "Tóm lại! Anh không thể đi điều tra chuyện của em! Bằng không, anh nhất định sẽ hối hận! Hối hận vì biết em, yêu em!"
Lãnh Phong bị phản ứng quá kích quá kích của cô làm cho càng hoảng sợ, ngồi dậy, nhìn chằm chằm vẻ mặt hổn hển của cô. Lâm Tử Hàn bỗng nhiên nhào vào trong ngực anh, gắt gao ôm cổ anh: "Lãnh Phong, em không làm chuyện gì thương tổn anh, tương lai cũng sẽ không làm..."
Những lời này của cô, khiến thân thể Lãnh Phong hơi run lên, cô thật không có sao? Là mình đa tâm sao? Sự hồn nhiên, thiện lương của cô, vẫn còn thuộc về cô?
Anh rất muốn tin tưởng cô, thực sự rất muốn! Hai tay ôm eo nhỏ cô, cúi đầu, dùng dấu hôn ôn nhu mà trấn an sự bất an của cô.
~~~~~~~~~
Sáng sớm, Lâm Tử Hàn bị chuông điện thoại di động đánh thức, theo bản năng cô ngồi dậy, cúi đầu nhìn thoáng qua thân thể xích lõa của mình, xấu hổ vội túm chăn khóa lại cả người.
Đã nắm điện thoại di động trên mặt bàn, sau khi thấy trên màn hình điện thoại là Đỗ Vân Phi, hơi sửng sốt một chút, nhanh chóng nhìn liếc mắt Lãnh Phong bên cạnh đang chìm trong giấc ngủ, chạy chậm đến nhà vệ sinh.
Phía sau, Lãnh Phong bỗng dưng mở mắt, nhìn chằm chằm bóng dáng cô biến mất trong nhà vệ sinh. Đặc điểm lớn nhất của sát thủ chính là ngủ phải tỉnh, tính cảnh giác cao, thị giác nhạy cảm.
"Vân Phi, tìm em có chuyện gì không?" Lâm Tử Hàn nghe điện thoại sau đó hạ giọng nói.
Đỗ Vân Phi khẽ cười một tiếng, nói: "Không có chuyện gì, chỉ là vài ngày không gặp em, muốn biết em có khỏe hay không" Anh muốn hỏi chuyện tư liệu sớm đã bị Lâm Tử Hàn để qua sau đầu, lại không biết mở miệng như thế nào.
"Em khỏe, cám ơn" Lâm Tử Hàn cảm kích nói.
"Em đang ở trong nhà Lãnh Phong sao?" Đỗ Vân Phi cố nén đố kị dưới đáy lòng, dùng giọng nói trầm tĩnh hỏi.
"Vâng"
Bên kia trầm mặc hai giây, nói tiếp: "Rất nhớ Tiểu Thư Tuyết, lúc nào đó có thể đưa nó ra cho anh gặp chứ?"
"Ưm.. đợi xem xét rồi hãy nói" Tử Hàn áy náy nói, bởi vì cô cũng không dám cam đoan, Lãnh Phong có thể để cho cô rời khỏi đây hay không. Dù cho đồng ý cho cô đi ra, sau khi biết cô phải đi gặp Đỗ Vân Phi, chắc chắn hung hăng mà chỉnh đốn cô.
"Ừ, chỉ cần em sống tốt là được, vậy... Cứ như vậy thôi" Đỗ Vân Phi chung quy không mở miệng hỏi chuyện anh muốn biết. Nghĩ đến nếu như lấy được, Lâm Tử Hàn nhất định sẽ chủ động nói ra.
Sau khi anh gọi điện thoại đến, Lâm Tử Hàn cuối cùng nhớ tới đã từng đã đồng ý với anh một chuyện, gần đây bởi vì nhận ra ba, lại có thể đem việc này quên không còn một mảnh.
Cô ảo não vỗ vỗ đầu heo của mình, đi ra nhà vệ sinh. Ánh mắt khi nhìn thấy Lãnh Phong vẫn đang ‘Ngủ say’ thì dừng bước lại, khẽ cười một tiếng đi tới, đùa dai cắn cổ anh một cái.

Lãnh Phong bị đau, mày kiếm vừa nhíu, xốc qua cánh tay của cô một tay vứt cô lên giường, xoay người đè lên thân thể cô, tàn bạo nói: “Lại dám trêu chọc anh? Chán sống sao?”

“Quỷ hẹp hòi! Người ta biết sai rồi mà” Bị ném xuống khiến cho đầu mọc lên mấy ngôi sao lóng lánh. Lâm Tử Hàn bất mãn bĩu môi la lên, mỗi lần đều hạ thủ nặng như vậy, chẳng qua là cắn một cái nhè nhẹ, cần thiết phải như vậy không?

“Biết sai, nhưng không biết hối cải?” Lãnh Phong lạnh lùng nhìn gần cô, đừng tưởng rằng anh không biết vừa rồi là ai gọi điện thoại tới.

“Em sửa là được, anh đừng đè nặng em, em sắp thở không ra hơi rồi!” Lâm Tử Hàn oa oa kêu to, người sau lại hoàn toàn không để ý tới cô thở không ra hơi, hôn lên thân thể cô như sóng triều bàn bài sơn đảo hải [Dời núi lấp biển">. Mang theo đầy ngập lửa giận, bởi vì ngoại trừ trừng phạt cô như vậy, anh thực sự tìm không được biện pháp khác tốt hơn.

Lẽ nào thực sự sẽ giống như cô nói sao? Anh sẽ hối hận vì gặp cô! Hối hận vì yêu cô! Nhất định phải như vậy sao?!

~~~~~~~~~~~~

Khi đêm đã khuya, Lâm Tử Hàn thừa dịp Lãnh Phong tắm, len lén đi đến thư phòng, bởi vì đã đến qua vài lần, dù cho ánh sáng rất mờ, cô cũng có thể rất nhanh tìm được vị trí thư phòng.

Thư phòng chỉ bật một đèn nhỏ, Lâm Tử Hàn trừng mắt nhìn thư phòng lớn, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên bắt đầu tìm từ đâu.

Tư liệu ngôi sao thiên thần, thứ trọng yếu như vậy nhất định sẽ đặt ở chỗ bí mật nhất mới đúng, Lâm Tử Hàn nghĩ. Tùy ý tìm kiếm trên mặt bàn, sau khi chuyển hướng, ánh mắt rơi vào ngăn kéo phía dưới bàn, thật bất ngờ, ngăn kéo cũng không khóa lại.

Đắc ý khẽ mở ra, mở ngăn kéo bắt đầu chăm chú tìm kiếm.

Trong một phòng làm việc bí mật khác, Lãnh Phong nắm chặt hai tay đến gân xanh lộ ra, chăm chú nhìn trên màn hình. Theo màn hình, hình ảnh không ngừng chiếu ra, sắc mặt của anh từng chút bắt đầu xanh ra, thậm chí ngay cả thân thể cũng có chút khẽ run lên....
« Trước1...4445464748...54Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2 bạn có thể xem thêm co vo bo tron cua sat thu tong dai chap 2co vo bo tron cua sat thu tong dai chap 2 còn nữa nè

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

•Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Tác giả : Khải Ly, - Thể loại: Ngôn Tình, “Liên quan đến việc...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần2 Nguồn: ex04pro..wap.sh Tôi muốn ly hôn (1) “Giang Ly, tôi cuối cùng vẫn...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00054s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện