Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:17,Ngày 24/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 21061 Views


Cô không thể kiềm chế được những tiếng rên nũng nịu trong miệng mình, cứ mãi gọi tên anh, “Cảnh Chuyên… Cảnh Chuyên…”
“Vũ Phong, cho anh… hãy cho anh tất cả… anh muốn tất cả của em…”
“Anh đừng dùng lực như vậy… em chịu không nổi…” Đột nhiên hứng chịu nhiều trận kích tình như vậy làm cho cô thấy choáng váng.
Anh dường như không muốn dừng động tác, chiếm hữu trọn vẹn cô, “Anh muốn em nhớ rõ phút giây này, nhớ rõ em ở trong lòng anh cầu xin như thế nào…”
“Uhm… đừng mà… xin anh…”
“Em đang cầu xin anh sao? Em muốn cái gì? Anh sẽ cho em tất cả!”
Cả 2 đang trong mưa bão của kích tình, chỉ có thể dựa vào nhau, quấn chặt nhau, đòi hỏi nhau, cho đến khi gió ngừng thổi mưa ngừng rơi…
Sau khi bình tĩnh lại, Lam Cảnh Chuyên nằm xuống giường, quấy nhiễu Vũ Phong đang dựa vào ngực anh, không để cho lưng cô đối mặt với anh, nhất định bắt cô dựa vào người anh như chú chim nhỏ.
Vũ Phong cũng ngoan ngoãn nghe theo anh, dựa vào ngực anh lắng nghe nhịp tim đập của anh.
Nhưng, lúc đôi mắt sắp sửa khép lại, cô đột nhiên nhớ ra mục đích tự mình đến đây, cô vốn muốn cùng anh thảo luận cho rõ, không ngờ bây giờ lại lên giường cùng anh, lại còn làm nhưng chuyện không nên làm nữa chứ!
Haizzz! Không, không được như vậy.
Cô ân hận tự đánh mình 1 cái, giãy giụa định trèo xuống.
Lúc này, tiếng điện thoại vang lên, “Ring ring!”
Lam Cảnh Chuyên ngồi dậy, 1 tay kéo cô vào lòng, 1 tay nhấc điện thoại, “Để anh bắt máy, em đừng động, em nhất định rất mệt rồi.”
Giọng nói ấm áp của anh làm cô đờ đẫn, không biết phải phản ứng thế nào.
“Alô, tôi là Lam Cảnh Chuyên.”
Sau đó vài giây,Lam Cảnh Chuyên nhướng mày, “Là nhạc phụ đại nhân ạ? Thật là hiếm gặp.”
Cơ thể Vũ Phong lập tức đông cứng, là ba, làm sao ba lại gọi đến đây? Nhất định là mẹ nói mẹ muốn tìm Lam Cảnh Chuyên, bây giờ ba và các anh không biết có đang nổi giận hay không?
“Muốn tìm Vũ Phong?” Lam Cảnh Chuyên cười cười, tiếp tục nói: “3 năm nay, con không biết đã hỏi mọi người bao nhiêu lần rằng Vũ Phong đang ở đâu, mọi người chưa bao giờ tiết lộ nửa chữ, tại sao giờ lại hỏi con Vũ Phong ở đâu? Như vậy chẳng phải quá hoang đường sao?”
Vũ Phong nghe đến nỗi thấy sợ, liền kéo kéo vai Lam Cảnh Chuyên, ra hiệu anh đừng nên chọc giận Lê Vệ Nhiên.
Lam Cảnh Chuyên sờ má cô, trầm ngâm 1 lúc mới trả lời: “Không sai, cô ấy đang ở chỗ con.”
Vũ Phong ngồi dậy, định nghe điện thoại.
“Xin đợi 1 chút.” Anh cầm điện thoại đưa ra xa chút, nhưng không xa đến nỗi không nghe thấy được. “Vũ Phong, sao em lại không quấn chăn vào? Em quên là mình không mặc quần áo à? Nếu như em bị cảm, anh sẽ rất đau lòng đó!”
Lời nói này của Lam Cảnh Chuyên đều lọt vào tai của Lê Vệ Nhiên và Vũ Phong, hù dọa cả 2 cha con.
Anh… anh ta cố ý hãm hại cô mà! Vũ Phong trừng mắt nhìn anh, làm cô khổ không nói nên lời.
Lam Cảnh Chuyên nhoản miệng cười, lại cầm ống nghe lại gần nói: “Nhạc phụ đại nhân, con và Vũ Phong đã hòa giải rồi, mọi người không cần lo lắng nữa, con sẽ không đăng báo cảnh cáo cô vợ bỏ trốn nữa, vì cô vợ bỏ trốn của con đã ngoan ngoãn trở về nhà rồi.”
Vũ Phong cật lực lắc đầu, định giật lấy điện thoại, nhưng Lam Cảnh Chuyên nhanh nhảu nói: “Cứ như vậy đi, con sẽ đưa Vũ Phong về gặp mặt mọi người, thời gian thì hẹn 10 giờ sáng Chủ nhật tuần này, đến lúc đó gặp.”
Lam Cảnh Chuyên gác máy, Vũ Phong mới mở miệng nói: “Anh.. anh nói bậy bạ gì với ba em thế?”
“Anh có nói sai sao? Em không phải cô vợ bỏ trốn của anh sao? Chẳng phải em đã ngoan ngoãn trở về sao? Chẳng lẽ em lại muốn bỏ trốn nữa?” Áp sát cô, ánh mắt sắc nhọn vô cùng.
“Em… em…” Cô bị áp sát không nói được nên lời.
“Nghe lời, đừng cãi anh.” Anh duỗi tay vuốt ve mái tóc dài của cô, “Anh vẫn giống như trước, là 1 người chồng cởi mở, thương yêu em, em thích làm gì thì cứ toàn tâm toàn ý làm, anh thích lúc em chăm chỉ làm 1 việc gì đó, nhưng đừng nghĩ sẽ bỏ trốn lần nữa, anh sẽ không cho em cơ hội đó, hiểu chưa?”
“Anh không hề giống hồi đó 1 chút nào!” Cô thực sự cảm thấy như vậy.
Anh cười giả lả, “Anh không giống, vì anh biết anh yêu em, anh muốn em làm vợ anh, anh muốn em sinh con cho anh, anh muốn em mãi mãi ở bên cạnh anh.”
Con? Vừa nói đến điều này, cô liền trầm mặc.
Anh lại thấp giọng cười, “ Lúc nãy chúng ta không có dùng biện pháp phòng ngừa, nói không chừng… em đã có con của anh rồi.”
“Không thể được!” Cô không nhịn được nói.
“Tại sao không thể?” Anh nhướng mày, nét mặt không vui lắm, “Chẳng lẽ em không muốn sinh con cho anh.”
“Em…” Cô cắn cắn môi, nước mắt chực trào ra. Trời ạ! Anh không biết rằng cô rất muốn sinh con cho anh sao? Anh không hiểu 1 chút gì.
Anh thấy những giọt nước mắt của cô, nét mặt liền mềm đi rất nhiều, “Đừng nhìn anh 1 cách đau khổ như vậy, anh không muốn nhìn em như thế này.”
Lời nói của anh lại làm cho cô muốn khóc hơn, sau 1 lúc nghẹn ngào không ngừng, nước mắt cô từ từ rơi xuống như thạch anh lấp lánh, nhưng đó lại là kết tinh của đau khổ.
“Đừng khóc… đừng khóc…” Anh nâng mặt cô, hôn lên từng giọt nước mắt của cô.
Vũ Phong lắc đầu, định đẩy đôi tay của anh ra, nhưng đổi lại là 1 cái ôm, mặt cô dán trước ngực anh, cảm nhận được sự ám áp và an toàn vô cùng.
3 năm trước, cô cho rằng bọn họ không hề yêu nhau, nhưng khi 1 mình tới Paris, cô mới phát hiện bản thân đã yêu anh rồi, bây giờ anh cũng biết anh yêu cô, nhưng, cô lại không thể nào yêu anh…
Tại sao? Tại sao lại rắc rối như vậy? Chẳng lẽ tình yêu nhất định phải là 1 bài học khó khăn như vậy sao?
Lam Cảnh Chuyên không hiểu tâm tình của cô, chỉ có thể vỗ về cơ thể run rẩy của cô, nhỏ nhẹ an ủi cô: “Đừng nghĩ nhiều quá, chỉ cần nhớ anh yêu em là được, anh sẽ giải quyết sự việc giữa 2 gia đình chúng ta, muốn anh quỳ gối đi vào nhà em anh cũng bằng lòng, dập đầu lạy người nhà em cũng chẳng sao, em đừng lo lắng quá, hử?”
Không… không… cô lắc đầu, bởi vì điều cô lo lắng không phải là việc này, nhưng sự thâm tình của anh chỉ càng làm khó cô hơn, càng đau khổ hơn mà thôi…
Thấy cô khóc rấm rứt, Lam Cảnh Chuyên thở dài, “Thấy em khóc thành ra như vậy, giống như 1 đứa trẻ vậy… ngoan, có anh thương em, đừng khóc nữa…”
Giọt nước mắt như trân châu, từng giọt đối với anh đều rất đáng quý.
Nghe anh nói như vậy, Vũ Phong càng khóc dữ dội hơn, thậm chí càng tủi thân hơn đấm vào vai anh, “Đều do anh… đều tại anh… em ghét anh nhất! Ai biểu anh lại gặp… mẹ em trên máy bay chứ? Ai biểu anh đi coi mắt… lại dẫn cả gia đình theo? Tất cả… đều do anh!”
Lam Cảnh Chuyên để cô trút giận, không phản kháng chút nào, “Phải… đều là lỗi của anh… anh biết. Cho nên… hãy để anh bù đắp lại cho em! Hãy để em mắng anh cả đời được không?”
Đối với anh mà nói, có thể nghe cô oán trách như vậy, anh thấy gánh nặng này cũng rất ngọt ngào.
Vũ Phong nức nở vài tiếng, cuối cùng ngã nhoài bên cạnh anh, mặc anh nhẹ nhàng an ủi.
Sau khi cô đã bình tĩnh trở lại, đã là chuyện mười mấy phút sau đó, nhưng Lam Cảnh Chuyên lại không hề thấy mệt mỏi, vẫn như cũ dịu dàng khuyên nhủ cô, dỗ dành cô.
“Mệt không? Hay đói rồi? Hay là khát?” Anh trầm giọng hỏi.
Vũ Phong lấy tay dụi dụi mắt, lầm bầm, “Anh đừng lo cho em…”
“Sao anh không thể lo cho em?” Anh lấy khăn giấy cẩn thận lau nước mắt cho cô, “Em như vậy làm người ta rất lo lắng!”
Cô hừ 1 tiếng, xoay người nói, “Em muốn đến công ty.”
Anh nép bên tai cô, “Anh đưa em, giống như hồi trước, sau đó anh đón em về nhà.”
Anh nói như 1 lẽ đương nhiên, nhưng cô lại không dám tưởng tượng, bây giờ còn có thể giống như lúc trước không?
“Em vẫn chưa mặc đồ.” Cô chuyển qua đề tài này, và cũng là thực tế nhất.
Lam Cảnh Chuyên lại thấy đây không phải là vấn đề, anh đứng dậy bước đến bên tủ đồ, “Hồi trước em thường qua đêm ở đây, để lại 1 số bộ đồ, em quên rồi sao?”
“Anh vẫn còn giữ?” Cô kinh ngạc ngẩng đầu.
“Đương nhiên, bởi vì bọn chúng đang đợi em trở về, làm sao anh có thể quăng đi được?” Lam Cảnh Chuyên thay cô chọn 1 bộ váy màu trắng, “Bộ này đi! Giống như lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.”
Nụ cười trên mặt anh làm tim cô nhói đau, lần gặp nhau đầu tiên đó như vẫn còn ở trước mắt, bây giờ trong lòng lại có 1 cảm giác khác.
Lam Cảnh Chuyên tự mặc áo sơmi và quần dài đơn giản, sau đó lấy từ trong tủ ra 1 bộ nội y nữ tính và vớ da, cầm luôn cả bộ váy đi đến trước mặt cô.
“Còn nhớ không? Lần đó anh chuốc em uống sâmpanh, em say đến nỗi ngủ khò khò, kết quả ngày hôm sau em vừa chóng mặt vừa đau đầu, là anh đã mặc đồ giùm em.” Từng việc từng việc từ lúc bắt đầu đến lúc cô rời khỏi vẫn tồn tại trong tâm trí anh.
“Em… em quên lâu rồi.” Cô xoay mặt, không dám đối diện với ánh mắt anh.
“Thật sao?” Khuôn mặt anh mang 1 nét cười hoài niệm, “Anh vẫn nhớ rất rõ, lúc đó anh vừa giúp em mặc đồ, vừa cố gắng nhịn sự kích thích muốn cường bạo em, đến nỗi toát mồ hôi hột.”
“Anh?” Vũ Phong khó tin rằng lần đó anh lại có suy nghĩ như vậy.
“Rất bất ngờ đúng không? Thực ra lần đầu tiên thấy em anh đã muốn cùng em lăn lộn trên giường rồi.”...
« Trước1...1718192021Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn bạn có thể xem thêm canh cao co vo bo troncanh cao co vo bo tron còn nữa nè

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần2 Nguồn: ex04pro..wap.sh Tôi muốn ly hôn (1) “Giang Ly, tôi cuối cùng vẫn...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2

•Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2 Chương 71: Dốc lòng chăm sóc (1) Sưu tầm "Anh thực sự không biết"....

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00042s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện