XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 21:26,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 23694 Views


Vương Khải mở to mắt nhìn tôi: “Như vậy cũng được sao? Vậy sao cô không tìm tôi nha, nói không chừng tôi còn quen biết cô sớm hơn so với anh ta ấy.”
Tôi: “Tôi cho rằng, gả cho gay so với gả cho một sắc lang vẫn an toàn hơn một chút.”
Vương Khải cười nói: “Tiếu Yến Yến, cô đừng nói như vậy mà, tôi đối với cô là toàn tâm toàn ý.”
“Vương tổng, anh tỉnh lại đi. Không có việc gì tôi ra ngoài trước.” Tôi vừa nói, liền định đi mở cửa.
Vương Khải lại gắt gao chắn trước cửa, hắn thu hồi khuôn mặt tươi cười, nói: “Cô thật sự không cân nhắc đến tôi ?”
Tôi nhíu mày: “Lời này anh đã nói qua bao nhiêu lần, anh có mệt hay không hả?”
Vương Khải rũ mắt xuống, một lát sau, nói ra: “Lần này là thật.”
Tôi đột nhiên nhớ tới lần trước ở vũ hội hóa trang, khi đó nét mặt của hắn so với bây giờ còn nghiêm túc hơn nhiều, kết quả thì sao ? Cho nên lời nói của ngươi như Vương Khải bạn cũng vĩnh viễn đừng cho là thật, nhất là chuyện tình cảm. Vì vậy, tôi lại vỗ vai hắn một cái, nói: “Rồi tôi biết rồi, như vậy tôi đi ra ngoài trước, có chuyện gì ngài gọi tôi, Vương tổng.”
Tôi mới rời khỏi văn phòng của Vương Khải được vài bước, hắn đột nhiên tử phía sau gọi tôi lại. Hắn nói: “Quan Tiểu Yến, kỳ thật hai người chúng ta có thể thử nói chuyện yêu đương lâu dài.”
Tôi cũng không quay đầu lại: “Thôi cho qua đi, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa.”
Sau buổi sáng hôm đó, Vương Khải không khác gì so với bình thường, vẫn là dáng vẻ bất cần đời hoa hoa công tử, đương nhiên chỉ trừ lúc làm việc. Hắn cũng thường xuyên đùa giỡn tôi, đối với chuyện này tôi cũng đã nhìn quen lắm rồi, đương nhiên không thèm để ý. Tôi nghĩ, người có da mặt dày như tôi, thật sự là rất hiếm thấy.

Đến cuối năm, tất cả lãnh đạo các tầng mở hội nghị tổng kết cuối năm xong, sẽ rủ nhau đến một nhà hàng ăn cơm. Bừa cơm này lúc mới bắt đầu còn vô cùng chính thức vô cùng long trọng. càng kéo dài càng về sau, lại hoàn toàn biến thành chén to cụng chén nhỏ, dù sao người Trung Quốc cho dù nói cái gì, đều thích bàn bạc trên bàn rượu hết, điều này cũng dễ hiểu thôi. Sau này tôi chợt nghĩ đến một câu cổ ngữ, cái gì mà “Một người đắc đạo, gà chó lên trời”, tôi phỏng chừng chính là gà chó của Vương Khải, người khác khách khí với tôi, cũng đều là do nể mặt hắn.
Xem ra lãnh đạo chính là lãnh đạo mà, tuy rằng vị lãnh đạo này quả thật khiến cho tôi tôn kính không nổi.
Dù tôi đối với rượu cồn có thể chất miễn dịch, nhưng là tôi không thể không thừa nhận, thứ này thật sự vô cùng khó uống, không có đã bằng uống cocacola. Nếu như không phải có tâm sự, uống bao nhiêu khó chịu bấy nhiêu. Được rồi, tuy tôi không uống say, nhưng mà tôi có thể giả say. Tôi diễn trò không giỏi, nhưng giả say thì cực kỳ thành công, so với tiểu mỹ nam Tiết Vân Phong không kém chút nào.
Vì vậy sau khi đổ vài chén rượu xuống bụng xong, liền lẩm bẩm ghé vào trên mặt bàn không chịu ngồi dậy, bà đây say rượu là như vậy đấy, tính sao thì tính!
Người say đến bất tỉnh nhân sự thì không thể chủ động đòi về được, bởi vậy tôi chỉ đành ngoan ngoãn ghé vào trên mặt bàn giả bộ ngủ, mọi người cũng dần dần không để ý đến sự tồn tại của tôi, tiếp tục ăn uống linh đình. Vương Khải tên này coi như có chút lương tâm, chính hắn cũng uống tương đối nhiều, liền lôi tôi dậy, nói tạm biệt với mọi người rồi rời khỏi đó… Tôi giả vờ mở đôi mắt say lờ đờ quay đầu nhìn lại, những người còn tỉnh táo ở đây, tám chín phần nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kỳ quái, aiz, người ta bây giờ, làm sao đều không trong sáng như vậy…
Vương Khải móc chìa khóa ra muốn đi lấy xe, tôi sống chết không đồng ý, ôm cái cột ở cửa khách sạn không chịu buông tay, trong miệng la hét: “Không muốn không muốn, say rượu lái xe là trái pháp luật!” Thiện tai, anh không muốn sống, tôi muốn.
Vương Khải cười ha hả xoa đầu tôi, nói: “Không sao, ở trong nội thành chỉ có tắc đường chết người, không có đâm chết người.”
Tôi hoàn mỹ diễn vai một con ma men ngoan cố, ôm cái cột ngửa cổ, nói linh tinh cái gì đó.
Vương Khải bất đắc dĩ đành phải cất chìa khóa xe đi, dìu tôi đi đón xe taxi. Hắn một tay giữ lấy cánh tay tôi, một tay ôm lấy vai tôi, cơ hồ đem cả người tôi kéo vào trong lòng. Tôi đối với tư thế này rất bất mãn, nhưng mà xét thấy bây giờ tôi đang là một con ma men, thế nên đạnh phải chịu đừng không phản kháng.
Tôi dựa vào ngực Vương Khải, lảo đảo bước đi, vừa đi vừa nói đứt quảng: “Đưa…đưa tôi về nhà…”
Giọng nói của Vương Khải từ trên đỉnh đầu tôi vang lên: “Được được được, biết rồi. Cô cái người này, đã say thành như vậy rồi mà vẫn còn biết đề phòng tôi.”
Tôi sợ hắn nhìn ra sơ hở, đành phải nói hươu nói vượn lung tôi lung tung một hồi.
Vương Khải nắm tôi nhét vào xe taxi, nói với lái xe địa chỉ nhà tôi, lúc này tôi mới yên lòng lại. Nói thật người như Vương Khải, tôi cũng không thể nói hắn thiếu đạo đức, chỉ có thể nói, tư tưởng của người này quá mức cởi mở, hắn tựa hồ như chưa bao giờ đem chuyện lên giường với phụ nữ là thật sự, hơn nữa, trong ý thức của hắn, tựa hồ như những phụ nữ khác cũng nghĩ như vậy. Bởi vậy hôm nay tôi không thể không đề phòng hắn, nhỡ đâu mọi người say rượu loạn tình bụng đói ăn quàng thì làm sao.
Vương Khải lôi tôi nhét xuống ghế sau, hắn cũng chui vào, sau đó hắn lại kéo tôi vào trong ngực hắn. Tôi giãy dụa giật giật, hắn lại ấn tôi xuống, nói: “Đừng nhúc nhích, tôi sợ cô bị cụng đầu.”
Lý do của hắn chính đáng như vậy, tôi lại cảm thấy mình có chút làm kiêu. Vậy nên tôi đành ngoan ngoãn tựa vào ngực hắn, nhắm mắt làm bộ ngủ.
Vương Khải vén vén mấy sợi tóc trên trán tôi, đột nhiên thấp giọng hỏi: “Tiểu Yến Yến, người cô yêu nhất là ai ?”
Tôi mơ hồ đáp: “Mẹ.”
“Ha ha, thật là một đứa con hiếu thuận, tôi thích.” Hắn nói, lại vuốt vuốt đầu tôi.
Vương Khải lại nói tiếp: “Tiểu Yến Yến, tôi có thể hôn cô không ?”
Tôi: “Không thể.”
Vương Khải: “Cô rốt cuộc có uống say hay không đấy ?”
Tôi: “Tôi không có say, thật sự không có say.”
Vương Khải: “Ừ, cô say rồi, thật sự say.”
Vương Khải: “Tiểu Yến Yến, tôi không thể hôn cô, vậy ai có thể?”
Tôi: “Mẹ.”
Vương Khải: “Trừ mẹ ra ?”
Tôi: “Cây xoài.”
Vương Khải: “Cây xoài là ai? Bạn trai cô?”
Tôi: “Cây xoài là bạn trai của cây quýt.”
Vương Khải: “Cây quýt là ai, bạn tốt của cô?”
Tôi: “Ừm.”
Vương Khải: “Cô đoạt bạn trai của bạn tốt của cô?”
Tôi: “Ừm, chúng nó không ngại.”
Vương Khải: “Bạn bè của ngươi là đám người thế nào vậy.”
Tôi: “Chúng nó đều là mấy con chó nhỏ, rất đáng yêu.”
Im lặng.
Một lát sau, Vương Khải lại nói: “Tiểu Yến Yến, Giang Ly có thể hôn cô sao ?”
Tôi: “Không thể.”
Vương Khải: “Như vậy Vu Tử Phi ?”
Tôi: “Không thể.”
Vương Khải: “Tiết Vân Phong ?”
Tôi: “Có thể.”
Vương Khải: “Cô thích Tiết Vân Phong ?”
Tôi: “Ừm, cậu ta là con nuôi của tôi.”
Lại im lặng lần nữa.
Trên đường đi, tôi và Vương Khải cứ lặp đi lặp lại những mẩu đối thoại thiếu muối như vậy, tôi ậm ờ trả lời vấn đề của hắn, tận lực khiến hắn tin rằng tôi đã say, mong hắn nhanh chóng đưa tôi về nhà cho xong việc.
Tôi cảm thấy sống chung với Giang Ly ở một chỗ lâu ngày cũng có chỗ tốt —– ít nhất khả năng diễn xuất của tôi đã tiến bộ không ít.
Đọc tiếp: Bà xã, Theo anh về nhà đi! Nguồn: ex04pro..wap.sh
Tôi bị phi lễ (1)
Xe taxi dừng lại dưới nhà tôi. Tôi mở cửa xe, loạng chà loạng choạng xuống xe. Thiện tai, giả say cả một đoạn đường, bà đây cuối cùng cũng có thể giải thoát rồi.
Vương Khải đã bắt kịp, hắn một tay đỡ lấy bờ vai của tôi, một tay kéo lấy cánh tay của tôi, kéo tôi vào trong lồng ngực của hắn, nói: “Tôi đưa cô lên.”
Tôi thử né tránh hắn, nhưng mà vô luận có trốn tránh thế nào, hắn luôn túm được tôi, lực đạo cũng không mạnh, tôi thật sự trốn không thoát. Vì vậy, tôi nản chí, mặc kệ hắn dìu —- kỳ thật là giống xách hơn — lên lầu.
Chúng tôi đứng trước cửa nhà tôi, Vương Khải một tay dìu tôi, một tay nhấn chuông cửa. Tôi định nói tôi có chìa khóa, nhưng là tôi đang là một con ma men, đương nhiên không thể làm chuyện tỉnh táo như vậy được, vậy nên tôi đành híp mắt không nói cái gì. Đợi cho Vương Khải bấm chuông cả nửa ngày, vẫn không thấy có ai đáp lại, tôi bèn gào to, dùng sức đập đập lên cánh cửa, hô lớn: “Giang Ly, mở cửa cho bà đây!” Cho dù là giả say, thì vẫn cứ là say, Giang Ly chắc không dám làm gì với một con ma men đâu. Chẳng qua còn phải làm thế này nữa, tôi không khỏi có chút bực tức trong lòng, bà đây phải giả say đến khi nào nữa đây !
Trong nhà không có ai trả lời, xem ra Giang Ly thực sự không có ở nhà. Vương Khải cúi đầu nhìn về phía tôi, hỏi: “Tiểu Yến Yến, cô có chìa khóa chứ ?”
Tôi cười cười ngu ngốc nhìn hắn như thường, sau đó lấy chìa khóa ra.
Vẻ tươi cười trên mặt Vương Khải rất kỳ quái, không biết là đang tức giận hay là đang nén cười. Hắn nhận lấy chìa khòa, mở cửa, sau đó dìu tôi vào phòng khách.
Vương Khải đặt tôi lên trên ghế, tự mình ngồi xuống bên cạnh tôi....
« Trước1...1314151617...36Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2 bạn có thể xem thêm ba xa theo anh ve nha di phan 2ba xa theo anh ve nha di phan 2 còn nữa nè

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2 v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

•Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Tác giả : Khải Ly, - Thể loại: Ngôn Tình, “Liên quan đến việc...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập 2

•Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Đài chập2 Chương 71: Dốc lòng chăm sóc (1) Sưu tầm "Anh thực sự không biết"....

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện