XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 04:21,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa

» Thể loại: Truyện Ngôn Tình
» Lượt xem: 17025 Views



Hôm mẹ Pi bảo: Em sợ con sẽ hoang tưởng. Tôi có vỗ về rằng: Không! Đó là sự tưởng tượng của hầu hết những đứa trẻ. Nó sẽ như tôi, chỉ hết khi trưởng thành.

Trưởng thành. Bao nhiêu tuổi thì người ta trưởng thành?

Chẳng có một mốc nào chắc chắn để mọi người biết lúc nào thì mình trưởng thành cả.

Có những người 35 tuổi, như tôi, vẫn chưa trưởng thành.

Và có những người 15 tuổi đã trưởng thành.

Bởi trưởng thành được tính bằng sự mất mát của mỗi người.

Sự mất mát càng lớn thì sự trưởng thành càng đến mau.

Thế nên, càng hạnh phúc bao nhiêu, càng đầy đủ bao nhiêu thì tuổi trưởng thành càng xa bấy nhiêu.

Có nhiều người vẫn cứ nghĩ mình đã trưởng thành.

Nhưng họ đã lầm.

Kể cả khi họ đã có một dứa con.

Chưa chắc họ đã trưởng thành.

Vì trưởng thành gắn liền với TRÁCH NHIỆM và HY SINH.

Chưa có đủ trách nhiệm và chưa biết hy sinh thì chưa được gọi là trưởng thành.

Chừng nào bạn còn chỉ nghĩ đến cảm xúc và sống bằng bản năng của mình thì bạn chưa được gọi là trưởng thành.

Có những khoảng đời, con người sống như chiêm bao. Đó là khoảng đời trước tuổi trưởng thành. Họ vẫn hoài vọng những điều không có thật.

Như một cô gái, dù biết rằng mình và anh ta không thể đến được với nhau, không thể kết hôn được với nhau, nhưng cô ấy vẫn nghĩ về anh chàng đó, mãi mãi, không đoái hoài gì đến những anh chàng khác. Sống thế là u mê. Sống thế là tự làm khổ mình, đóng chặt cửa trái tim cũng như tương lai của mình. Sống thế thì phí đời lắm!

Cũng có thể ai đó nói: Không có gì là không được, hãy dám chọn lựa và hy sinh cho hạnh phúc cuộc đời mình.

Đúng! Nếu cô ta làm thế thì cô ta đã trưởng thành và cô ta xứng đáng để có được hạnh phúc ấy.

Đằng này thì không!

Cô ta vẫn vừa sống mộng mị với tình yêu kia lại vừa không dám hy sinh cuộc đời hiện thực của cô ấy.

Bao biện bằng hàng tỉ lý do đi chăng nữa thì rốt cục, cô ta mãi mãi loay hoay giữa dòng.

Nó khác nào một kẻ nghiện game online, sống ảo theo game và quên mất rằng đời thực cần phải sống thế nào?

Có những người mất đi kỹ năng sống của đời thực từ những thứ ảo ảnh như vậy.

Tỉnh thức.

Liệu có điều gì thức tỉnh những u mê để quay về?

Mất mát ư? Có thể!

Có thể sự mất mát mới khiến họ tỉnh giấc.

Như người ta thức giấc vì bị đánh mạnh một cái. Mạnh đến bật máu.

Nhưng có bố mẹ nào đánh thức con mình bằng cách đó không?

Có bao giờ bạn đánh người bạn yêu thương nhất bằng cách đó không?

Không! Chẳng ai dám và đủ can đảm để làm điều đó cả.

“Làm sao mà trách được em

Có ai ngu xuẩn trách tim của mình”

Vậy điều gì làm cho họ tỉnh thức?

Yêu thương, yêu thương nhiều hơn nữa ư?

Lý thuyết là thế!

Nhưng thực tế thì không!

Yêu thương chỉ khiến đứa con lầm đường sẽ biết quay lại.

Chứ yêu thương không thể khiến kẻ không còn yêu thương mình quay lại được.

Bạn đang vô cảm với một ai đó thì dù họ có làm hàng tỉ thứ cho bạn, bạn cũng không biết vì bạn đâu để ý đến họ.

Vậy thì cách gì?


Nếu không có điều ta muốn, hãy muốn điều ta có.

Cách đấy!

Đó là sự tự nhận thức của chính bản thể của vấn đề.

Chỉ có sự tự nhận thức mới khiến người đó dứt u mê.

Nhưng sự tự nhận thức ấy lại liên quan đến tuổi trưởng thành.

Nếu một người chưa trưởng thành liệu họ có thể tự nhận thức được không?

Hay họ chỉ biết họ sai nhưng họ sẽ đi tìm những lý do để bao biện cho cái sai đó?

Như họ đâm vào xe bạn, họ biết họ sai nhưng họ sẽ chống chế rằng do đường hẹp, do họ đang mải nghĩ đến cách cứu thế giới nên không để ý hoặc do bạn đi giữa đường.

Như một khi ngoại tình, người ta sẽ lấy cớ vì đó là tình yêu, vì người yêu của họ đã không hiểu họ khiến họ phải đi tìm chỗ dựa khác.

Vậy thử hỏi: Nếu họ yêu và nếu họ thấy người thứ ba kia đúng như là chỗ dựa cho họ thì sao họ không kết thúc tình yêu cũ đi?

Họ sẽ lại lấy đủ các cớ để ngụy biện cho việc không thể kết thúc tình yêu cũ.

Vậy thì lý do thực sự là gì?

Là sự tự nhận thức đó vẫn chưa được coi là nhận thức.

Chỉ được coi là sự ngụy biện.

Và xét cho cùng, con người, với cơ chế tự phòng vệ, họ sẽ tìm mọi cách để họ không thua. Vậy thôi!


Tôi học câu: Nếu không có điều ta muốn, hãy muốn điều ta có.

Để cuộc đời tôi bớt mộng mị.

Để sống thoải mái nhất với hiện tại thay vì sống trên trời với những ước mơ viển vông.

Nó khiến tôi trở về nhà và không thờ ơ với những gì tôi đang có.

Tôi trân quý từng chút những gì tôi đang có.

Thay vì cứ mải mê chạy theo những giá trị lý thuyết, tôi yêu chính những sự thật.

Và yêu những sự thật tôi đang có, tôi sẽ rơi nước mắt với những điều giản dị thay vì mệt nhoài để cố sống kiễng chân lên theo cuộc đời của người khác.


Và đêm nay, lại một đêm khó ngủ.

Không vui.

Chẳng buồn.

Chỉ thấy mình đang cười.

Cười một cách tuyệt vọng.

Cười mình nhạy cảm và hiểu quá rõ về những gì mình đang trải qua.

Ừ thôi, nếu không có điều ta MUỐN, hãy MUỐN điều ta CÓ!

Âu cũng là một lẽ sống cho lúc này!

Ngày mai chưa tận thế!



Mai là một ngày mới. Mai là cơ hội. Mai là tương lai. Mặt trời chỉ có một và chẳng ai là mặt trời của ai cả. Nhất định đấy, ngày mai chưa phải là ngày tận thế đâu...


Hôm nay đọc lại mấy bài của thiền sư Thích Nhất Hạnh. Đọc khi lòng đang ngổn ngang trăm mối. Chợt thấy lòng bình yên trở lại.

... Tuệ giác của đạo Phật là mình có thể sống an lạc và hạnh phúc trong giây phút hiện tại (hiện pháp lạc trú: Living happily in the present moment). Đó là giáo lý căn bản của đạo Phật. Chẳng hạn, khi đi từ đây ra bãi đậu xe, mục đích là lấy xe để đi, nhưng không ai cấm mình đi từ đây ra bãi đậu xe bằng những bước chân thảnh thơi, an lạc hạnh phúc, chứ không phải chỉ khi lái xe mới an lạc hạnh phúc. Nêu đi từ đây ra xe mà không an lạc hạnh phúc thì nắm vô lăng cũng không thể an lạc hạnh phúc được. Vấn đề là phải thực tập.

... Hiện tại rất đẹp, quá khứ đã đi qua, tương lai thì chưa tới. Mình chỉ có giây phút thực sự sống là hiện tại, nếu sống sâu sắc mình có thể tiếp nhận trời xanh, mây trắng, chim hót, thông reo, hoa nở... những nhiệm màu của sự sống. Ly nước trong là nhiệm màu, mình có thể an trú trong hiện tại để tiếp xúc với ly nước không? Hay khi uống ly nước mà nghĩ tới dự án tương lai. Hiện pháp lạc trú là nghệ thuật sống có hạnh phúc. Nếu hạnh phúc trong hiện tại thì chắc chắn tương lai sẽ hạnh phúc, còn nếu không có hạnh phúc trong hiện tại thì tương lai cũng không thể có hạnh phúc. Nếu lo rửa bát cho mau để cầm ly trà cho hôn nhân, thì khi cầm ly trà cũng lại hối hả đến tương lai mà bỏ quên mất ly trà. Vấn đề là thực tập để sống sâu sắc giây phút hiện tại. Ta có đạo Phật mà không dùng được tuệ giác của đạo Phật, nghĩa là đạo Phật của ta chưa thành công.

... Hiện pháp Lạc trú tức là sống sâu sắc đời sống của mình trong mỗi phút giây. Nguyên tắc là đừng đánh mất mình trong sự tiếc thương hay hối hận về quá khứ, chứ không phải là không được học hỏi từ quá khứ. Mình có thể an trú trong hiện tại và coi quá khứ là đối tượng của sự nghiên cứu của mình. Trong khi mình thiết lập thanh tâm trong hiện tại, mình đem quá khứ về hiện tại để học tập thì mình sẽ học hỏi được nhiều từ quá khứ.

Đối với tương lai cũng vậy, đừng đánh mất mình trong sự tiếc thương hay hối hận về quá khứ, chứ không phải là không được học hỏi từ quá khứ. Mình có thể an trú trong hiện tại và coi quá khứ là đối tượng của sự nghiên cứu của mình. Trong khi mình thiết lập thanh tâm trong hiện tại, mình đem quá khứ về hiện tại để học tập thì mình sẽ học hỏi được nhiều từ quá khứ.

Đối với tương lai cũng vậy, đừng đánh mất mình trong sự lo lắng và sợ hãi về tương lai. Còn mình có quyền thiết kế tương lai của mình chứ. Mình an trú trong hiện tại và mình đem tương lai về hiện tại để nghiên cứu và hoạch định.

Nói cách khác, sống sâu sắc trong hiện tại thì đồng thời mình cũng tiếp xúc được quá khứ, còn tương lai cũng nằm trong hiện tại. Mình cần biết xử lý hiện tại với tất cả khả năng của mình, thì có nghĩa là mình đang làm tất cả những gì mình có thể làm cho tương lai rồi.

Lo lắng và sợ hãi tương lai chỉ làm hư tương lai của mình, còn tiếc nuối và mặc cảm về quá khứ sẽ biến quá khứ thành nhà tù và mình không có khả năng sống trong hiện tại nữa. Đó là sự đáng tiếc!...
« Trước1...1112131415...25Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa bạn có thể xem thêm anh se cuoi em them nhieu lan nuaanh se cuoi em them nhieu lan nua còn nữa nè

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Lời nguyền Huyết trăng - chap 1

CHAP 1: LỜI NGUYỀN GIA TỘC: Trong sảnh chính của biệt thư Bích gia đông vô cùng. Không chỉ có những cô bác trong dòng họ...

Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh

•Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Chọc Phải Người Đàn Ông Lưu Manh Tác giả : Converter: Ngocquynh520 Editor: TiêuKhang Tóm...

Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn

•Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Cảnh Cáo Cô Vợ Bỏ Trốn - Tác giả : Khải Ly, - Thể loại: Ngôn Tình, “Liên quan đến việc...

Cạm Bẫy Của Ái Thê

•Cạm Bẫy Của Ái Thê - Cạm Bẫy Của Ái Thê - Tác giả : Mễ Nhạc, - Thể loại: Ngôn Tình, Tóm tắt truyện: Hắn từ nhỏ...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 2

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần2 Nguồn: ex04pro..wap.sh Tôi muốn ly hôn (1) “Giang Ly, tôi cuối cùng vẫn...

Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần 1

•Truyện Gia Đình: Bà Xã, Theo Anh Về Nhà Đi phần1 Kết hôn chỉ đơn giản như vậy Tôi quấy quấy cốc cà phê trong tay,nhích...

123456»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00039s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện