Disneyland 1972 Love the old s
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 02:51,Ngày 25/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Ma Cẩm Tú Kỳ Bào

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33381 Views


Một vầng trăng non thấp thoáng trên tàng cây, con ngõ nhỏ vắng tanh lạnh giá. Đường Triêu dắt tay tôi, không biết đang trong tiết trời quái đản gì mà rõ ràng có trăng nhưng từ đầu ngõ đến cuối ngõ lại chìm trong sương mù dày đặc. Sương dày tới mức tôi không thể nhìn rõ mặt Đường Triêu, sương mang theo cả những giọt nước vụn nhỏ li ti chui vào trong cổ, để lại hơi lạnh trên mình. Tôi nắm chặt lấy tay Đường Triêu, mò mẫm đi về phía trước. Ở đây quen thuộc quá, mùi hương hoa thoang thoảng trong không khí, tôi hít một hơi, đúng rồi, đúng là mùi đinh hương.
Chúng tôi cứ đi như vô định về phía trước, đi mãi… Tiếng rột roạt chợt vang lên trong một mảnh sân ở đầu ngõ, nghe giống như tiếng xúc đất. Tôi và Đường Triêu nhìn nhau một cái, tôi đẩy cánh cửa ra, khi ấy ánh trăng chợt sáng bừng lên khiến cả khoảng sân sáng rõ như ban ngày. Ở góc sân là một bóng người già nua đang cúi gập lưng, vung tay nhấn xuống từng nhát xẻng, xúc từng xẻng đất lên một chậu hoa lớn. Cây đinh hương trong chậu đang tỏa hương thơm ngát, mùi hương nồng đậm xộc vào mũi, tôi không thể không hít thật sâu mấy hơi. Đột nhiên tôi phát hiện ra ở thành chậu có một đôi tay rũ rượi vắt lên trên đó, không còn sức sống.
Tôi bưng lấy miệng, nước mắt bỗng nhiên trào ra, khiến tầm nhìn trở nên mơ hồ, tôi kéo tay Đường Triêu chầm chậm đi về phía đó. Gần hơn, gần hơn tôi nhìn thấy một xẻng đất bùn đang che phủ lên khuôn mặt già nua. Hình ảnh cuối cùng thoáng qua mắt tôi là mụn ruồi màu đen ngay giữa chân mày. Tôi nức nở thành tiếng, cái người vẫn đứng sau lưng chúng tôi từ từ quay lại. Khoảng cách rất gần, gần tới mức chúng tôi có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể bà, là mùi xạ hương, thân quen biết chừng nào…
Khuôn mặt xoay nghiêng của bà trông mờ ảo, dần dần quay lại phía chúng tôi, một cảm giác thân thuộc biết bao. Nỗi sợ hãi không biết từ đây đến ập lấy cơ thể, tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, mỗi lúc một nhanh hơn, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bức khỏi lồng ngực mà nhảy ra ngoài vậy. Đúng lúc cả khuôn mặt người đó sắp lộ ra hoàn toàn, trái tim tôi không còn chịu được thêm tốc độ đập đó nữa, tôi kêu lên một tiếng đầy đau khổ, đầu choáng váng mê đi…
Khi tôi mở mắt ra, tim vẫn đang nhảy loạn lên, không sao kìm nén được tiếng thút thít trong cổ họng. Trên mặt tôi lạnh ngắt, Đường Triêu nhẹ nhàng lau vết nước mắt cho tôi, sau đó khẽ vỗ vào lưng tôi an ủi: “Tiểu Ảnh, đừng sợ!”.
Chờ tới khi tôi bình tĩnh lại, Lâm tiên sinh mới hỏi: “Cháu đã trông thấy gì?”.
“Khuôn mặt của ông nội cháu, ở trong chậu hoa đinh hương”, tôi run rẩy nói, cơ thể vẫn run lên bần bật, không dám nghĩ đến hình ảnh đó nữa, song lại không thể không nghĩ đến nó, khẽ hỏi:
“Như vậy nghĩa là ông nội cháu đã chết rồi phải không? Những điều cháu nhìn thấy là thật phải không?”.
“Nếu như cháu khẳng định người mà cháu vừa nhìn thấy là ông nội cháu, vậy thì quá nửa khả năng là ông ấy đã chết. Cháu còn nhìn thấy gì nữa?”.
“Cháu còn nhìn thấy một lão phu nhân, bà ấy đang chôn cái xác. Khi bà ấy sắp sửa quay mặt lạ thì Tiểu Ảnh hét lên và tỉnh lại”, Đường Triêu nói tiếp lời.
“Cháu đang cố gạt bỏ, không chấp nhận nhìn thấy sự thật, thực ra trong lòng cháu cũng ngấm ngầm biết những chuyện này rồi, thế nên tự ngăn mình không để nhìn thấy tiếp. Hiện giờ ta cũng không thể khẳng định điều cháu nhìn thấy có phải sự thực hay không”.
Lâm tiên sinh nói, từng câu từng từ đều chạm vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim tôi. Tôi chợt thấy tai mình ù đi, không biết mình đang sợ hãi điều gì, song trái tim vẫn không ngừng run rẩy. Khoảnh khắc đó, tôi nhận ra mình đã không còn cần sự thật nữa, tôi hoảng hốt muốn tìm đường trốn tránh, có thể tránh càng xa càng tốt.
Tôi vùi đầu vào lòng Đường Triêu, thở ngắt quã một cách yếu ớt.
Lâm tiên sinh lấy từ trong ngăn kéo bàn ra một cuốn sách hơi cũ nát, hắng hắng giọng rồi nói:
“Giờ ta sẽ nói cho cháu tình cảnh nhà họ Hà khi ta đến đó”.
Lần đầu tiên ta đến nhà họ Hà, đã thấy cái oán khí âm u đó bủa vây khắp chốn. Ta nhìn thấy người phụ nữ đó trong rừng trúc Tương Phi. Cô ấy ngồi đó với khuôn mặt khó đăm đăm, lặng yên không động đậy.
Ta tìm đến căn nguyên của mọi sự việc, đó là căn phòng nơi cô ấy ở. Căn phòng trông đơn giản đến mức lạ thường, chỉ khác ở chỗ là xường xám đủ mọi kiểu dáng được treo khắp mọi nơi. Ta đã nhìn thấy, nhìn thấy cả kiếp trước và kiếp này của cô ấy, cũng có thể nói rằng, cô ấy có quan hệ xâu xa đến tấm kỳ bào của anh ta. Hóa ra kiếp trước cô ấy đã nhảy xuống sông tự tận trong ngày cưới, bởi vậy cô ấy chính là cô dâu mà cháu đã nằm mơ thấy.
Ta muốn hủy hoại tất cả những chiếc xường xám đó và những vật dụng cá nhân của Tần Tịnh, nhưng rồi ta nhận ra vì oán khí còn quá nặng nên nếu tiêu hủy chỉ phản tác dụng. Thế nên ta mới thỉnh một là bùa, niêm phong chúng lại. Thực ra nếu như một ngày kia người mà cô ấy yêu thương cũng chết đi, hợp táng hoặc chôn cạnh nhau thì oán khí sẽ dần dần tiêu tán hết. Còn nữa, nếu như có thể tìm ra người cô ấy yêu là ai, giao lại những tấm xường xám đó cho anh ta thì oán khí cũng dần dần nhẹ bớt. Song lúc đó ta không thể nào tìm ra được người đó là ai, bởi vì nhà họ Hà không giữ lại bất cứ thứ gì có liên quan đến tung tích của anh ta. Hà phu nhân có nói rằng Hà lão gia biết chuyện, nhưng Hà lão gia cơ bản không tin vào những việc này, lần đầu tiên nhìn thấy ta còn lớn tiếng chửi mắng một hồi. Thế nên những lần sau đến nhà họ Hà ta đều phải lẳng lặng mà vào, sau đó rời đi trước khi Hà lão gia về. Vì không có ai cung cấp thông tin, nên chỉ có thể niêm phong những món đồ đó lại, Nhưng ta không ngờ đến việc có người dỡ niêm phong. Tần Tịnh bị nhốt trong đó suốt mấy chục năm, oán khí đương nhiên sẽ càng nặng hơn, thế nên những người gặp phải đều khó tránh được tai họa. Thêm vào đó, cô ấy không còn chọn các cô dâu nữa, lẽ nào còn có chuyện gì mà chúng ta chưa biết?
“Vậy thì bây giờ chúng ta phải làm gì?”, Đường Triêu hỏi.
“Hoặc là tìm được ông nội của Lý Ảnh thì tốt, vì chỉ ông ấy mới có thể hóa giải tất cả. Hoặc là dùng bùa niêm phong lại một lần nữa, bởi vì tiêu hủy những thứ này không tốt lành một chút nào”.
“Nhưng nếu như lại bị người ta dỡ niêm phong một lần nữa thì sao?”.
“Thì tai họa sẽ còn lớn hơn”.

Vì trời cũng đã khuya nên chúng tôi chào Lâm tiên sinh rồi ra về. Suốt dọc đường tôi không nói một lời, trong đầu chỉ lởn vởn những hình ảnh trong giấc mộng, những bông hoa đinh hương đang nở, dáng người quen thân đó. Từng cảnh, từng cảnh cứ không ngừng gõ vào não tôi, phát đau. Đau tới mức không thể nào nói được, đau đến nỗi không sao thở nổi, đau đến nỗi không dám nghĩ sâu thêm nữa…

Chương 19: Vén màn bí mật
Tôi vẫn mang một tia hy vọng tất cả những gì mình nhìn thấy trong giấc mơ chỉ là ảo giác. Từ từ rút những ngón tay bên dưới chậu đất lên, định đứng dậy đi về phòng, nhưng tận sâu trong đáy lòng vẫn không cam tâm nên tôi không thể đứng lên mà tiếp tục thục sâu tay xuống, từng tấc, từng tấc một. Đất ẩm chui vào móng tay khiến cho các đầu ngón tay đau nhói, dù vậy tôi cũng không thể dừng lại, đến khi chạm vào một rễ cây khác thì mười ngón tay đã nhức buốt lên.
Đến cửa nhà, Đường Triêu nhất quyết đưa tôi vào trong. Bà nội thấy tôi về vội vàng đi làm hai bát mỳ tôm. Vì tôi vẫn đang trong trạng thái tinh thần lơ mơ nên ăn không thấy vị gì. Trái lại Đường Triêu rất vui vẻ ngồi nói đủ mọi chuyện trên trời dưới bể với bà, nghe giọng nói rất ân cần vồn vã.
Bà nôi ngồi trên ghế sa lon bóc hạt đậu tằm. Ngón tay già nua của bà nhẹ nhàng ép lấy đầu quả đậu khô để lớp vỏ tách ra, sau đó ngón cái và ngón trỏ cùng bóp mạnh hơn một chút, những hạt đậu trơn nhẵn liền bật hết cả ra ngoài, rơi lách tách xuống chiếc rổ nhựa. Bà ngồi cúi đầy bóc đậu, vẫn nói chuyện với Đường Triêu, hai tay cực kỳ thành thạo. Chẳng có gì khác thường, khi ấy, trông bà yên tĩnh như bất kỳ bà lão nào khác.
Tôi nghe thấy bà nhắc đến tên tôi, đôi môi không ngừng chuyển động, Đường Triêu thỉnh thoảng thêm vào một hai câu. Có lúc cả hai ngừơi bọn họ đều bật cười vui vẻ. Bà toàn nói về những chuyện tức cười hồi còn nhỏ của tôi. Mọ khi nếu như bà nhắc lại những chuyện này, thế nào tôi cũng cảm thấy ấm áp trong lòng, sẽ ôm lấy cổ bà mà nũng nịu. Nhưng hôm nay, tôi chỉ muốn ngồi yên trên ghế, còn không cười nổi. Tôi nhìn lướt qua bọn họ bằng ánh mắt lạnh lùng, thản nhiên như người ngoài cuộc vậy.
Hơi buồn bực nhắm mắt lại, rõ ràng rất mệt nhưng muốn ngủ thiếp đi một chút lại khong thể nào ngủ được.
Bọn họ vẫn chuyện trò rất tâm đầu ý hợp, giọng nói như những con vi trùng xuyên vào lỗ tai tôi, đâm vào màng nhĩ phát đau. Tâm trạng bắt đầu trở nên hỗn loạn, trái tim tôi cũng đau như bị khoét rỗng đi. Tay phải tôi siết chặt lấy lớp vải bọc ghế sa lon, nắm chặt một cách tuyệt vọng.
Những cảnh tượng trong mơ lại hiện lên, mỗi lúc một rõ ràng hơn… Khuôn mặt đó không ngừng quay lại trong đầu tôi, mỗi lần sắp đối diện với tôi thì dừng lại. Tôi chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt xoay nghiêng của người phụ nữ đó, cảm giác hoảng sợ ép lấy cơ thể tôi, tôi nhìn xoáy vào đó nhưng lại sợ bà ấy quay lại thật. Không biết rằng một khi bí mật vốn không còn là bí mật trong đáy lòng mình đó bị bóc dỡ thì không biết tôi sẽ còn đau đớn tới mức nào? Tâm hồn tôi đã không thể nào chịu đựng nổi nỗi đau như vậy nữa, quả thực không thể nào chịu được!...
« Trước1...3839404142Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Ma Cẩm Tú Kỳ Bào bạn có thể xem thêm truyen ma cam tu ky baotruyen ma cam tu ky bao còn nữa nè

Truyện Ma Cẩm Tú Kỳ Bào v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00044s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện