Teya Salat
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 10:12,Ngày 21/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33070 Views


Tôi cầm khẩu súng đã lên nòng sẵn, nếu trong cỗ quan tài ngọc kia có cương thi thì một phát bắn ngay vào đầu nó, nếu là quỷ thì chắc chắn âm khí rất nặng, hẳn sẽ sợ thuốc súng.
Tôi khẳng định trong địa cung này sẽ có thứ gì đó liên quan tới cơn ác mộng trong bức bích họa, nhất là trong chiếc quan tài của Na vương. Điếu bát và Mặt dày thì chỉ nghĩ tới những món đồ quý báu trong quan tài mà thôi. Chúng tôi đều rướn cổ nhìn vào trong cỗ quan tài, thần kinh ai cũng căng ra như dây đàn, trong tư thế nếu có sự cố thì sẽ ngay lập tức đóng nắp quan lại, bất chợt thấy toàn thân lạnh toát, hóa ra là do toát mồ hôi lạnh, quần áo đã bị ướt sũng từ lâu.
Thi thể trong quan tài được đặt nằm ngửa, mình mặc áo ngọc, thân thể cao to vạm vỡ hơn hẳn người thường. Áo ngọc được gắn liền với nhau bằng những sợi kim tuyến bằng vàng, tay cầm kim trượng, đầu gối gối ngọc, bên cạnh có nhiều quả táo đỏ được làm bằng vàng, ngọc trai, san hô v.v…, còn có một thanh kiếm dài, đặc biệt nhất là viên ngọc trai có thể tự phát sáng dưới ánh đèn.
Tôi đứng đực người ra nhìn, một lúc sau mới định thần lại suy nghĩ, Na vương chắc chắn không phải chỉ là một người, mộ cổ trong núi Hùng Nhĩ từ thời Hán tới thời Đường hẳn có mai táng rất nhiều Na vương, vậy tại sao duy chỉ nơi chính điện này mới có nhiều bảo bối quý giá như vậy?
Mặt dày hăng hái lấy chiếc túi da rắn giắt sau lưng ra, thò tay định lấy mấy quả táo vàng bên cạnh người Na vương.
Điếu bát ngăn lại: “Đúng là không hiểu biết, thứ nào trong chiếc quan tài này chẳng đáng giá hơn mấy quả táo vàng kia chứ, lấy viên ngọc trai trước, rồi…”
Anh ta mới nói tới đó thì một tiếng súng vang lên, phá tan không khí yên lặng hàng nghìn năm không thay đổi của địa cung, thân thể Điếu bát lay động rồi bỗng đổ ụp xuống.
Tôi và Mặt dày vội kéo Điền Mộ Thanh nằm xuống, hai tiếng súng nữa lại vang lên phía sau, cảm giác đạn đang bay vèo vèo qua trên đầu, găm trúng vào chiếc quan tài gỗ chò. Chúng tôi không kịp quay lại nhìn, lôi vội Điếu bát, chạy vòng qua phía bên kia chiếc quan tài, nấp phía sau đám tượng trấn điện, nghe thấy bên ngoài có người đang gọi to: “Bọn ngu kia, chúng mày cũng không ngờ ông nội mày còn sống đúng không?”
Nghe tiếng đúng là tên Hoàng phật gia. Hắn bị kẹt trong đám đổ nát phía trên đại điện mà vẫn không chết, đúng là mạng lớn, hắn dẫn theo bốn năm tên tay chân nữa chạy thoát ra ngoài, dọc đường đuổi theo chúng tôi.
Vừa rồi chúng tôi chỉ chăm chú theo dõi cỗ quan tài của Na vương nên sơ ý không để ý tới bọn Hoàng phật gia đã vào tới chính điện. Tôi nhìn thấy Điếu bát bị trúng đạn ở lưng, may đây chỉ là súng săn, lại bắn ở khoảng cách xa nên không chết ngay tại chỗ, nhưng anh ta bị thương cũng không nhẹ, lúc kéo anh ta vào đây đã để lại một vệt máu dài trên nền nhà.
Tôi và Mặt dày cố lấy viên đạn ra khỏi vết thương, dùng đuốc đốt vào chỗ bị thương, dùng lửa để cầm máu. Điền Mộ Thanh xé mấy mảnh vải băng bó lại cho Điếu bát. Cũng không biết có giữ được mạng sống của anh ta hay không. Trong lòng vừa lo lắng vừa bực tức, tôi hét chửi lại bọn Hoàng phật gia: “Chắc Diêm vương nghĩ rằng để cho chúng mày chết như vậy thì quá đơn giản, nên mới giữ lại mạng sống của chúng mày để tao còn bồi thêm cho vài nhát xẻng, đến lúc mày phải thắp hương rồi đấy.”
Bọn Hoàng phật gia thấy nắp quan tài bằng ngọc đã được mở ra, liền cậy thế đông người tiến lại gần, trong mắt đứa nào cũng ánh lên vẻ hung hãn tham lam.
Thuốc súng của tôi và Mặt dày không còn nhiều, sinh tử đều tùy thuộc vào nhất cử nhất động của chúng tôi, nên dự định đợi chúng tới lại gần rồi mới nổ súng.
Nhưng chỉ thấy bọn chúng chạy ào ào tới chỗ cỗ quan tài bằng ngọc, Hoàng phật gia lớn tiếng sai bọn tay chân đối phó với chúng tôi, nhưng bọn lâu nhâu kia cũng giống hắn, hai mắt sáng rực, chỉ nhìn chăm chăm vào cỗ quan tài, thằng nào cũng muốn nhân cơ hội để vơ vét được vài món có giá trị.
Hoàng phật gia rút ra một sợi dây thừng buộc vào cổ của thi thể mình mặc áo giáp, cố hết sức để lôi chiếc xác đó dậy, hắn thò tay vào trong định lấy thanh Kim trượng, bỗng đâu hàng loạt những con nhện mình đen tuyền chui ra từ bên trong chiếc áo giáp, đầu hình chiếc xẻng, trên người mọc đầy lông đen, hình dạng trông như quả táo nhưng vỏ ngoài thì cứng như thép, trong chớp mắt chúng đã bò vào trong ống tay của Hoàng phật gia.
Chúng tôi nhìn thấy cảnh tượng đó đều há hốc mồm sợ hãi: “Trong quan ngọc lại có nhiều nhện sống như vậy ư?” Tôi nghĩ: “May người thò tay vào trong quan tài không phải mình…”
Hoàng phật gia kinh sợ, vội vã rẩy tay mấy lần nhưng không được, liền dùng tay kia để phủi chúng đi, không ngờ bị bọn nhện cắn trúng mu bàn tay, chúng nhanh chóng bò đầy lên người Hoàng phật gia. Hoàng phật gia thất kinh hồn vía định kêu lên thì mấy con nhện đã chui tọt vào mồm của hắn. Không biết bọn nhện đã làm gì Hoàng phật gia mà trong nháy mắt người hắn ta đã chi chít những lỗ đen, bọn nhện thì không ngừng chui ra chui vào qua những chiếc lỗ đó. Toàn thân Hoàng phật gia be bét máu, cổ họng cũng đã bị cắn rách, muốn kêu thét lên cũng không được, hắn đổ ập xuống cạnh cỗ quan tài bằng ngọc, hai tay đau đớn quờ quạng khắp mặt khắp người.
8
Lúc này, bọn nhện bò ra từ quan tài ngọc nhiều không đếm xuể, đốm đen chi chít đầy trên sàn, phải đến hàng trăm con, chúng tôi nhìn thấy mà sởn hết tóc gáy. Mấy tên trộm mộ còn lại đều sợ đơ cứng người, ngay lập tức cũng bị bọn nhện bò lên đầy người, cắn cho nát bét, tất cả đều chết ngay tại chỗ, cũng có đứa chưa chết hẳn, ú ớ kêu lên vài tiếng rồi ngã xuống lăn lộn trên mặt đất, nhưng không tới mười phút sau, Hoàng phật gia và toàn bộ tay chân của hắn đều chết không toàn thây, nằm la liệt trong hầm mộ.
Chúng tôi nấp sau đám tượng trấn điện, tận mắt nhìn thấy Hoàng phật gia và số tay chân của hắn ta đều bị cắn chết trong chớp mắt bởi bọn nhện có sáu chân. Chúng tôi kinh hãi tột độ. Tôi nhớ trong cách nói của người xưa, nhện sáu chân là nhện đất, không nhả tơ mà trong bụng toàn là axit đậm đặc, đừng nói là xương thịt, đến đồng sắt cũng bị rữa nát, không lẽ bọn nhện này đúng là quái vật? Nhưng cỗ quan tài bằng ngọc bị chôn ở đây đã hàng nghìn năm, bọn nhện đó sao vẫn còn sống được?
Mới phân tâm một lúc mà đã thấy bọn nhện càng trở nên hung hăng hơn sau khi hút máu ăn thịt người. Tôi và Mặt dày bắn mấy phát đạn vẫn không chặn được bọn chúng.
Cả ba chúng tôi đều thất sắc, vội lôi Điếu bát lùi lại phía sau, nhưng sau lưng chúng tôi đã là bức tường phía cuối điện, chỉ còn mỗi chiếc giếng vàng đã bị bịt miệng, nhưng cho dù nó không bị bít lại thì cũng quá nhỏ cho chúng tôi chui qua.
Thấy không còn đường lui, tôi vội kêu to: “Mặt dày, mau thắp đuốc lên!”
Mặt dày trả lời: “Đuốc dùng hết rồi còn đâu, còn có hai bao diêm thôi, quẹt tạm được không?”
Tôi biết không còn cách nào khác, vừa rồi tận mắt nhìn thấy cái chết thê thảm của bọn Hoàng phật gia, chi bằng tự mình kết liễu mình, nhưng nòng khẩu súng săn quá dài, không thể tự mình bắn vào mình được.
Mặt dày cũng hốt hoảng: “Hết cách rồi, mình bắn chết hai người kia, sau đó tôi bắn chết cậu rồi cậu bắn chết tôi.”
Tôi bực bội trả lời: “Ông giải thích giùm tôi xem làm cách nào để sau khi tôi bị ông bắn chết rồi còn có thể ngồi dậy mà bắn ông được?”
Lúc này, Điền Mộ Thanh đang cố đẩy chiếc đế đèn bằng đồng ở trên tường, định dùng lửa để trấn áp bọn nhện, nhưng những chiếc đèn đồng đó rất nặng, hơn nữa hai bên cạnh đèn rất sắc, cô đẩy mấy lần mà không được, còn bị chiếc đế đèn cứa đứt tay, máu lập tức tuôn ra từ chỗ vết đứt.
Điền Mộ Thanh tuy không đẩy đổ được chiếc đèn nhưng đã thức tỉnh tôi và Mặt dày, hai đứa vội chạy tới xô đổ chiếc đèn, nhưng bọn nhện bò đến tứ phía ào ạt như nước thủy triều dâng, không cách nào có thể ngăn chúng lại được.
Chúng tôi chắc mẩm sẽ chết ở nơi này, ai ngờ khi cách chúng tôi chừng ba bước chân thì bọn nhện đột nhiên quay đầu bỏ chạy tán loạn. Tôi và Mặt dày đang định đẩy ngã chiếc đế đèn thứ hai thì nhìn thấy bọn nhện bỏ đi, cả hai thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng đều thắc mắc không rõ vì sao. Chuyện này cũng khó lý giải, dường như chúng đang sợ một điều gì đó.
Tôi nghĩ: “Con người sống trên đời cũng không khác gì chuyện “Bát tiên quá hải”, ai cũng có một khả năng riêng, chỉ có điều mỗi người đang diễn một vai diễn khác nhau mà thôi. Mỗi người có một hoàn cảnh ra đời, một tài năng riêng, cho dù là hình thức, tính cách, là thiện hay ác thì đều không giống nhau, có thể nói là khác nhau một trời một vực, nhưng khác mấy thì con người đều được làm bằng xương bằng thịt, ai chẳng một cái đầu mọc trên cổ, một bụng đầy đủ lục phủ ngũ tạng. Vậy tại sao lũ nhện kia ăn thịt hết toàn bộ bọn Hoàng phật gia mà lại tha cho chúng tôi.”
Tôi nhìn khắp xung quanh cũng không có gì bất thường, chỉ mỗi Điền Mộ Thanh bị thương ở tay, máu nhỏ xuống cả mặt đất. Tôi bỗng giật mình: “Không lẽ máu của Điền Mộ Thanh đã khiến cho bọn nhện kia bỏ chạy? Rốt cuộc cô ta là ai?”...
« Trước1...59606162Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn bạn có thể xem thêm truyen ma cam ma khoc duoi ho tien dontruyen ma cam ma khoc duoi ho tien don còn nữa nè

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00053s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện