Old school Swatch Watches
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 22:20,Ngày 22/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33111 Views


Đạm Đài Minh Nguyệt hối thúc Nhị Bảo nhanh chóng nạp thuốc súng, Nhị Bảo trả lời vừa rồi cô đã bắn hết số thuốc súng cuối cùng. Đạm Đài Minh Nguyệt nói: “Chết thật!”. Đồ Hắc Hổ thấy đối phương không còn nổ súng, lập tức mạnh dạn hơn, la hét ầm ĩ chen nhau trèo lên. Dương Phương rút roi quất từng tên một, Đạm Đài Minh Nguyệt cũng cầm lấy đoản kiếm tiến lên nghênh địch. Đồ Hắc Hổ hận ba người này tới tột đỉnh, nhìn tình thế như vậy trong lòng mừng rỡ, hắn cắn đao trên miệng, cầm lấy đuốc, một tay trèo lên tường thành, sau vài lần trượt lên trượt xuống thì hắn cũng leo được lên trên, gặp ngay Nhị Bảo, Đồ Hắc Hổ vừa mới giơ tay lên, đao còn chưa kịp cầm trong tay thì đã nghe thấy Nhị Bảo: “Á” lên một tiếng rồi mắt trợn ngược trắng dã, sau đó lăn ra bất tỉnh.
Đồ Hắc Hổ bị Nhị Bảo lừa cho không kịp phản ứng, trong lòng nghĩ sao mình chưa ra tay mà hắn đã sợ chết rồi? Hắn cũng biết Nhị Bảo chỉ là người đi theo hầu, sống hay chết không quan trọng, chỉ nhìn chăm chăm vào Dương Phương và Đạm Đài Minh Nguyệt, nghĩ ngợi: “Lần này tìm được thành trì có nóc bằng vàng và Nhục Tiên, đầu tiên phải băm vằm tên trộm đã đào mộ tổ, sau đó bắt cô em xinh đẹp kia về thưởng thức, thế mới gọi là được cả tài lẫn sắc, chuyện tốt trong thiên hạ này đều vào tay ta.”
Dương Phương đã đánh chết mấy tên lính leo lên thành, thấy Đồ Hắc Hổ cũng lên tới nơi liền quất một roi về phía đó, ra tay vừa nhanh vừa mạnh. Đồ Hắc Hổ tuy không sợ Dương Phương nhưng cũng biết chiếc roi đồng này rất nặng, trong tay chỉ có một thanh đao không thể đỡ trực tiếp được, hơn nữa vừa leo lên thành lầu còn chưa kịp đứng vững. Đất trên tường thành bị ngấm nước đã mềm ra, vội lùi một bước né tránh, đạp rơi một lớp đất, mất thăng bằng trượt xuống phía dưới, đang định tiếp tục leo lên thì thấy tiếng nước có gì đó rất lạ, dường như có vật gì rất to đang trồi lên khỏi mặt nước, quay đầu lại nhìn nhưng không có ánh sáng nên không nhìn thấy gì.
3
Dương Phương lại có khả năng nhìn trong bóng tối, từ trên cao nhìn xuống thấy phía xa có một con cá rất lớn đang nổi lên, cố gắng nhìn cũng thấy được hình thù của nó. Phần nổi lên trên mặt nước của con cá này to như một quả đồi, da dày không có vảy, chỉ thấy đầu mà không thấy đuôi, hai mắt chỉ là hai đường chỉ dài. Thành cổ chìm vào trong động cát, địa thế giống như một cái đấu, nơi đây bị nhiều lần ngập nước, năm này qua năm khác bùn đất lấp đầy, dưới đáy động cát luôn có sống ngầm, không ai biết được bên dưới sâu bao nhiêu, chỉ thấy con cá kia há mồm ra nhả một luồng khói trắng, luồng khói này bay vào trong thành, quân lính thấy tình hình có sự thay đổi thì cũng thôi không leo lên thành lầu nữa, dừng hết lại trên nóc nhà và tường thành nhìn trước nhìn sau, ai cũng thấy kỳ lạ, nước vẫn chưa rút sao đã có sương mù?
Đạm Đài Minh Nguyệt chạm thử vào người Nhị Bảo, Nhị Bảo từ từ mở mắt ra, hỏi lại: “Đại tiểu thư, tôi bị người ta đánh chết rồi à?” Đạm Đài Minh Nguyệt nói: “Đồ vô dụng, làm gì mà mới nhìn thấy Đồ Hắc Hổ đã sợ tới nỗi lăn ra đất giả chết?” Triệu Nhị Bảo ấp a ấp úng: “Vài chiêu này của tôi thì làm được gì Đồ Hắc Hổ, lúc đó chỉ nghĩ nếu để Đồ Hắc Hổ giết chết không bằng giả chết lừa hắn, ông chủ vẫn thường nói rồi: ‘Trong lúc dụng binh, không tránh khỏi phải dùng thuật dối trá’ mà…”
Trong lúc nói chuyện, Đạm Đài Minh Nguyệt cũng nhìn thấy khói trắng nên không thèm tranh luận với Nhị Bảo nữa, quay lại hỏi Dương Phương: “Xảy ra chuyện gì thế?” Dương Phương lắc đầu, trong lòng linh cảm có điều chẳng lành, nhưng cũng không đoán biết được chuyện kỳ lạ gì sẽ xảy ra.
Lúc này, mây mù ngày càng nhiều hơn, đám binh lính đứng trên nóc nhà ngửi thấy một mùi hương thơm kỳ lạ, lập tức như người mất trí, không làm chủ được bản thân, từ từ tiến lên phía trước một cách vô thức, những người chưa ngửi phải mùi hương ngăn họ lại nhưng không tài nào ngăn được, họ cứ đi như người mất hồn, từng người từng người một đi vào bên trong miệng con cá khổng lồ, từng thanh đuốc một tắt ngấm.
Dương Phương nhìn rõ ràng con cá khổng lồ đó nhả một làn khói để dụ người đi vào bụng nó, nuốt sống từng người một, một đội quân nhiều như vậy mà không hề chống cự lại chút nào, ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết. Nhìn thấy cảnh tượng đó, tóc gáy anh bất giác dựng ngược, tim đập thình thịch, may mà nước phía trên nóc nhà chảy xuống bên dưới nên sương mù khó bay lên tường thành.
Số đuốc của quân phiệt tắt dần từng cái một, bên trong ngày một tối, Đạm Đài Minh Nguyệt và Nhị Bảo nhặt lấy đuốc và súng của số lính bị rơi xuống nước, khi thắp đuốc lên mới thấy bên dưới bỗng chốc yên tĩnh hơn hẳn, hỏi Dương Phương kể lại những gì mình nhìn thấy: “Trong động xuất hiện một con cá rất to, thở ra một luồng khói trắng, thôi miên đám lính vào trong miệng mình và nuốt sống cả rồi”. Hai người nghe xong cũng cảm thấy kinh hãi.
4
Dương Phương đã đặt chân lên mọi miền dọc hai bờ sông Hoàng Hà, đi nhiều biết rộng, có thể nhận biết được nhiều loài động vật, từ bay trên trời cho đến chạy dưới đất, nhưng họ nhà cá thì muốn hình vạn trạng, hình thù kỳ quái kiểu gì cũng có, những nơi sâu thẳm dưới đáy biển có những loại kỳ quái như vậy cũng chỉ bằng một phần vạn trong loài cá mà thôi, có điều chưa bao giờ nghĩ tới dưới sông Hoàng Hà lại xuất hiện loại cá to như thế. Nước lụt thì vẫn không ngừng chảy vào bên trong, phút chốc đã dâng lên lưng thành, biết rõ nơi này không thể nán lại lâu, khổ nỗi bị kẹt lại bên trong, phía dưới nước cuồn cuộn, sương mù mờ mịt, trên đầu toàn tường đá, có mọc cánh cũng không bay nổi.
Nước dâng ngày càng mạnh, tứ bề đều ngấm nước bắt đầu đổ vỡ, sụt lở, tất cả đều bị nước lũ cuốn đi, đám sương mù do con cá khổng lồ thổi ra cũng tan đi một nửa, đám quân lính trong thành chẳng còn lại mấy người, giờ đang tranh nhau thoát thân.
Đạm Đài Minh Nguyệt nói với Dương Phương: “Tường thành cũng sắp sập rồi, nhân lúc nước còn chưa dâng cao, chúng ta phải chạy qua chỗ chưa bị sương khí lan tới, rồi leo lên phía trên chỗ nóc điện vàng, chỗ đó tương đối cao, có thể tránh thêm một thời gian nữa.”
Dương Phương đang quan sát động thái của con cá, cầm lấy ngọn đuốc trên tay Nhị Bảo, ném về phía con cá, theo ánh đuốc anh ta thấy nó đang nhả ra từng người lính mà nó vừa nuốt trước đó, từng người bước ra từ miệng cá, những người này hai mắt đỏ rực, da mặt xanh lét, có người đã leo lên được tường thành, tìm những tên lính còn sống để cắn, dù bị đạn bắn xuyên đầu cũng không có cảm giác gì.
Ba người thấy cảnh tượng đó thì hết sức kinh hãi, nghĩ tới chuyện bức tượng phật trong chùa Đại Hộ Quốc là để trấn áp yêu quái, hoá ra những người này chết đi sống lại kia đều do con cá này nuốt sống rồi biến thánh xác quỷ, thời đó những sự việc như vậy thường được gọi là xác quỷ. Xác chết đã bị quỷ nhập, chặt gãy đầu vẫn tiếp tục đi. Nghĩ tới đó, mặt ai cũng thất sắc kinh hãi, vội vàng trốn chạy. Thực ra con cá lớn kia nuốt người không phải để ăn thịt, nó dùng mùi hương thơm dụ dỗ người vào trong bụng để nuốt trứng của nó, sau khi nuốt thì con người trở thành nơi trú ngự của trứng cá, cho dù có bị chôn trong lòng đất cũng không chết, không còn có ý thức, chỉ thích hút máu người.
Việc này Dương Phương rất ít gặp, chỉ nghĩ rằng đó là xác quỷ. Nhìn thấy đường hầm lúc tới đây đã ngập trong nước, xem ra đã tới bước đường cùng, chỉ còn cách lội trong nước đã ngập tới lưng, cố ra được tới đại điện, nước nhanh chóng dâng lên ngập tới ngực rồi tới cổ, đuốc đã bị tắt vì ướt, Dương Phương vội bật đèn pin để soi sáng, liều mạng leo lên nóc đại điện, nhìn thấy nước ngập càng lớn hơn, tường thành đã ngập trong nước, đội quân phiệt tên thì chết tên thì trốn, giờ không còn bóng dáng đứa nào.
Lúc này, họ bỗng thấy Đồ Hắc Hổ cũng leo lên nóc đại điện. Người này vốn tính đa nghi, thấy sương mù bay tới thì vội trốn trong khe đất ở cổng thành cho tới khi sương tan, thấy tình thế nguy hiểm đã qua mới chui ra leo lên chỗ cao hơn để tránh nước, khó khăn lắm mới thoát được, súng đã mất, chỉ còn đuốc và đao, bộ dạng hết sức tàn tạ, nhưng gặp lúc loạn cũng không mất bình tĩnh, vẫn giữ được nét mặt lạnh lùng, thấy ba người Dương Phương đang trốn ở đỉnh điện, trong tay vẫn còn súng, hắn vội nấp sau ngách nhà.
Đàm Đài Minh Nguyệt nghiến răng: “Đồ Hắc Hổ mệnh lớn thật, vừa rồi cứ tưởng hắn đã bị cá nuốt rồi”. Trong chốc lát cả thành trì đều ngập trong nước, chỉ còn nóc đại điện nhô lên trên mặt nước. Dương Phương nói: “Đại điện cũng sẽ nhanh chóng bị chìm thôi, tới lúc đó chúng ta chẳng ai sống nổi, nhưng nếu tôi không quất được một roi lên đầu tên Đồ Hắc Hổ thì có chết cũng không thể nhắm mắt được.” Đạm Đài Minh Nguyệt nói: “Được, tôi và Nhị Bảo sẽ đi cùng anh, chúng ta có chết cũng chết cùng nhau.” Dương Phương nói: “Đao pháp của Đồ Hắc Hổ rất lợi hại, hai người làm sao tiếp cận được hắn, hai người ở phía sau yểm hộ cho tôi là được.” Nói rồi anh chỉnh sửa tư thế, cầm sẵn roi trong tay, tiến thẳng về chỗ Đồ Hắc Hổ.
Đồ Hắc Hổ ủ mưu đã nhiều năm, cố tìm cho được tòa thành trì này, giờ chỉ có thể giương mắt ra nhìn tòa bảo điện bằng vàng mà không thể nuốt trôi. Bày trăm phương nghìn kế tưởng như đã thành công thì trong chốc lát bỗng thành ra trắng tay, thuộc hạ đều chết hết, ngay cả bản thân mình cũng khó mà thoát thân, chỉ sợ là do mộ tổ bị đào trộm nên mới xui xẻo thế này, càng nghĩ càng thấy hận, lại thấy Dương Phương đi tới, hắn chỉ thẳng vào mặt chửi: “Tên họ Dương kia, ngươi dựa vào chiếc roi đồng, dám đánh tay đôi với tao không?” Dương Phương không nói không rằng, giơ roi lên nhằm đầu Đồ Hắn Hổ quất tới....
« Trước1...3940414243...62Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn bạn có thể xem thêm truyen ma cam ma khoc duoi ho tien dontruyen ma cam ma khoc duoi ho tien don còn nữa nè

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00180s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện