XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 06:25,Ngày 23/04/25
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 33119 Views


©STE.NT
Dương Phương nghe chuyện này thấy có điểm vô lý, năm xưa người dân đều biết ở đây có yêu quái, tại sao không lấp luôn cửa động mà phải tạc tượng lấp đường hầm làm gì?
4
Đạm Đài Minh Nguyệt nói, quân vương nghe lời quần thần nịnh nọt, nói rằng thứ trồi lên từ dưới sông Hoàng Hà không phải là cương thi mà là thần tiên trong lốt thân xác phàm trần, tu luyện nghìn năm đã đắc đạo trường sinh bất lão, đạo giáo đều chú trọng việc sau khi chết hóa thành lông hồng bay về trời, thân xác phàm trần càng đáng quý. Những cương thi này chắc do bị chôn vùi dưới đất nhưng không chết, đã ăn thịt Tê dưới mắt sông Hoàng Hà, Tê chính là một rồng già sống dưới sông Hoàng Hà, sau khi chết thì trên thi thể mọc lên những cây nấm linh chi bằng thịt, ăn thứ đó có thể trường sinh bất lão, chính vì vậy những người bị chôn dưới lòng đất mới có thể sống sót tới ngày nay, chỉ có điều họ bị những oan hồn đeo bám. Quân vương là hiện thân của thánh minh thiên tử, nên cần độ hóa cho những cô hồn dã quỷ đó. Vậy nên quân vương mới tắm rửa sạch sẽ, thắp hương khấn vái trời đất, chọn ngày lành phái hai người đạo sỹ tới bờ sông tìm thần tiên để xin phép thường sinh bất lão. Cũng có người không tin thân xác phàm trần có thể thành thánh, nhưng cho rằng nơi đây có kỳ chân dị bảo, thành trì quý giá nên mới bị chôn vùi toàn diện như vậy, đồ vật trong thành hẳn chưa có ai động tới, một con lạc đà chết đói còn được khối thịt huống hồ là cả thành trì, có người tới để kiếm của phát tài, có người tới để tìm thuật giúp thân xác phàm trần có thể thành thánh nhân, nên bỗng chốc đâu đâu cũng bàn luận vấn đề này nhưng không ai dám đi tìm hiểu sự tình, sau cùng họ chọn một giải pháp trung gian, đầu tiên tới bên bờ sông tạc một bức tượng nghìn tay nghìn mắt khổng lồ, tạm thời bịt kín miệng hố, nhưng để lại một con đường hầm, mỗi năm đều mời cao tăng tới độ hóa những ác quỷ đó. Nhưng chưa đợi quân vương chọn người đi tìm phép tiên thì quân lính nhà Kim đã đánh tới tiêu diệt Bắc Tống, sau đó Hoàng Hà đổi dòng, lũ lụt kéo theo lượng phù sa bùn đất lớn đã nhấn chìm cả ngôi chùa, cùng với sự thay đổi triều đại, nơi đây dần bị con người lãng quên.
Đạm Đài Minh Nguyệt còn kể với Dương Phương, ông chủ Triệu nói dã tâm của Đồ Hắc Hổ rất lớn, phần là hắn muốn đào thành cổ dưới phủ Khai Phong, một phần hắn muốn tìm thần vật đã khiến cho người xưa có thể trường sinh bất tử. Ông chủ Triệu tuy biết chuyện này nhưng ông không mấy tin vào những truyền thuyết ma quỷ, chỉ muốn lấy những tượng phật và báu vật của chùa lên tránh rơi vào tay quân phiệt. Trong lúc đường cùng mới vô tình phát hiện ra đúng là có đường hầm ngầm phía dưới bức tượng Phật khổng lồ. Điều này cho thấy đường hầm này thông ra mắt sông, còn có yêu quái hay không thì không ai có thể phán đoán được.
Dương Phương hiểu được ngọn ngành sự việc, trong lòng nghĩ: “Tình thế này đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, cổ nhân bị chôn vùi trong bùn đất mà không chết sao? Mắt sông Hoàng Hà có yêu quái gì?” vừa nghĩ tới đó thì phía sau lưng vọng tới tiếng mìn nổ, phía xa lốm đốm ánh lên những tia lửa, Đồ Hắc Hổ đã cho nổ tung bệ đá, đội quân của hắn lập tức xông xuống phía dưới.
Đồ Hắc Hổ tuy trong quân đội nhưng thường ngày vốn hay mê tín, bí mật dời mộ tổ về chôn ở Lôi Công Lĩnh, cho rằng đã giấu được trời đất, không ngờ lại bị đổ đấu, tức đến thổ huyết, may đã tìm ra đường hầm thông xuống thành trì dưới đất, hắn ta nghe nói bên dưới có thần vật, huống hồ mấy tên đào trộm mộ tổ nhà hắn cũng trốn xuống đó, không băm vằm được bọn nó thì khó mà làm tan được nỗi hận trong lòng. Trước đó, hắn sai Biên Hải Long làm thuyết khách là để bắt sống moi tin đứa đã đào trộm mộ, còn truyền thuyết tượng phật dùng để trấn áp yêu quái rồi bên dưới có đường hầm ngầm thì hắn rõ như lòng bàn tay. Giờ hắn đã cho nổ tung cửa hầm, đích thân dẫn quân xông xuống, hơn bốn trăm quân lính đi theo đều là những tay tinh nhuệ, chỉ cần đánh hơi thấy nơi nào có tiền có khói bếp thì thậm chí không cần mạng sống để liều mình, tên nào cũng có một khẩu súng ngắn, một khẩu súng trường, sau lưng còn một thanh đao, thắp mấy trăm bó đuốc, xếp hàng đi vào đường hầm. Đồ Hắc Hổ tay cầm súng, đi giữa chỉ huy, vừa đi vừa giơ súng lên hạ lệnh: “Các quân sỹ nghe đây, hãy theo ta đi lấy báu vật, ai đi sẽ được thăng quan trọng thưởng, ai dám quay ra thì ta sẽ cho ăn đạn ngay lập tức, bọn trộm thoát vào đường hầm gồm bốn tên, giờ đã chết một tên, còn lại ba tên, nếu bắt được một tên còn sống thì ta sẽ thưởng hai mươi thỏi bạc, chết thì thưởng mười thỏi.” Quân sỹ đồng thanh trả lời, ỷ vào thế đông lực mạnh không coi ai ra gì, đều muốn bắt sống để lĩnh thưởng, mấy hàng lính đi đầu thu súng lại, rút đao ra, cầm đuốc tiến lên phía trước.
Dương Phương nhìn thấy thế lực quân phiệt hết sức hung hãn đang đuổi theo rất gấp, vội tắt đèn pin, may mà Dương Phương có đôi mắt tinh tường, đi trong bóng tối vẫn nhìn thấy rõ ràng, anh nói Đạm Đài Minh Nguyệt và Nhị Bảo theo sát phía sau, súng đeo cả sau lưng, nắm lấy tay nhau đi trong bóng tối. Trong đường hầm rộng rãi bằng phẳng, tuy khoảng cách với bọn quân phiệt còn xa nhưng vẫn thấy được ánh lửa sáng lên phía sau lưng.
Nhị Bảo thấy quân binh đuổi theo sát phía sau thì hồn vía lên mây, run rẩy nói: “Đại tiểu thư, sớm muộn gì cũng bị bọn Đồ Hắc Hổ đuổi kịp thôi, mình phải làm gì bây giờ?”
Đạm Đài Minh Nguyệt cũng bất giác toát mồ hôi lạnh, nhưng cô là người có chủ kiến, liền nói với Nhị Bảo: “Chuyện đã đến nước này chỉ còn cách tùy cơ ứng biến thôi.”
Dương Phương không khỏi khâm phục Đạm Đài Minh Nguyệt gan dạ, nghĩ tới tình cảnh lúc này của mọi người, đúng là mối nguy hiểm khủng khiếp chưa từng gặp bao giờ, đến như anh cũng chỉ có thể nghĩ “tùy cơ ứng biến”. Nghe thấy hiệu lệnh thét lên phía sau lưng, hình như bọn quân phiệt đã chui xuống đường hầm, nỗi tức giận trào dâng, định quay lại một phen sống mái với chúng, nhưng nghĩ lại lời dặn dò của Thôi lão đạo đành phải nhẫn nhục, tiếp tục mò mẫm trong bóng tối.
Đi thêm một đoạn thì tới nhánh dòng sông đã cạn nước, địa hình chật hẹp hơn, thực ra nơi đây trước là dòng chảy ngầm của con sông, đường hầm uốn khúc quanh co, lúc rộng lúc hẹp, dưới nền toàn bùn đất và cát, mỗi bước chân đi đều bị lún sâu rất khó rút chân lên. Ba người bỏ xa đội quân đang đuổi theo phía sau một đoạn, tạm thời không nhìn thấy ánh lửa nên bật đèn pin lên, họ lại tiếp tục di chuyển trong đường hầm ngoằn ngoèo. Bỗng phía trước xuất hiện một bức tường thành màu vàng đất chắn ngay trước mặt, phía trên một màu tối đen, nghe ngóng phía bên kia không thấy động tĩnh gì.
Nhóm Dương Phương đi men theo bức tường tới phía cổng thành, thấy bố cục đường xá bên trong vẫn nguyên vẹn, vừa sâu vừa hẹp, giống như hào giao thông quân sự, nhưng nhà cửa đều bị bùn cát phủ lấp, chỉ nhìn thấy hình thù cao thấp mà thôi, không thể phân biệt được là thuộc triều đại nào.
Khai Phong là sông trên trời mà thành trì dưới lòng đất, sông Hoàng Hà chảy xiết nên phù sa bồi đắp ngày càng nhiều, sông ngày càng cao, thậm chí cao hơn thành Khai Phong, vậy mới gọi sông trên trời, thành lũy cổ bên dưới thành Khai Phong chính là thành trì ngầm trong lòng đất. Lũ lụt sông Hoàng Hà là đại nạn từ xưa tới nay, đất bồi của sông hết lớp này tới lớp khác khiến mặt đất ngày càng cao hơn, nhưng bên trong vẫn có những khe hở, năm này qua năm khác thành những đụn cát lớn, ngôi thành cổ này năm xưa rơi vào động cát nên tổng thể vẫn nguyên vẹn hơn những thành trì cổ bên dưới thành Khai Phong, nhưng mỗi lần lũ lụt nước dâng lên, những động cát đó cũng chìm dưới nước, ngày nay chỉ còn lại những ngôi nhà xây bằng gạch kiên cố, những kiến trúc khác chỉ còn dấu tích nền đất hoặc tường đất.
Đạm Đài Minh Nguyệt nói: “Xem ra nơi này nhiều lần bị nhấn chìm trong nước, năm xưa khi thành trì bị lún vào động cát, nếu may mắn thoát chết chắc cũng không sống được bao lâu, nên ngôi thành trì này chẳng có châu báu ngọc ngà cũng chẳng còn ai sống sót, chỉ là một thành phố chết.”
5
Nhị Bảo thở hổn hển: “Không chạy được nữa rồi, có thể vào trong thành trốn tạm không…”
Dương Phương nói: “Dù sao cũng không chạy ra được, chúng ta vào trong thành thử làm hoàng thượng xem sao.”
Nhị Bảo là một người lạc quan, liền nói: “Lục ca, nếu huynh là hoàng thượng thì đại tiểu thư làm hoàng hậu, tôi làm tướng quân.”
Dương Phương nói: “Huynh đệ, ngữ cậu chưa làm tướng quân được đâu, cùng lắm chỉ làm thái giám.”...
« Trước1...3637383940...62Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn bạn có thể xem thêm truyen ma cam ma khoc duoi ho tien dontruyen ma cam ma khoc duoi ho tien don còn nữa nè

Truyện Ma câm: Ma Khóc Dưới Hồ Tiên Đôn v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

•Truyện Ma Nút Rồi Trên Xác Người Yêu NỐT RUỒI TRÊN XÁC NGƯỜI YÊU Lần đầu tiên từ cả chục năm rồi, Phước mới...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00057s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện