wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 23:41,Ngày 23/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu

» Thể loại: Truyện Ma
» Lượt xem: 10739 Views


Anh vào phòng cấp cứu, chỉ có một bệnh nhân duy nhất còn lại đó.
- Nam hay nữ?
Cô y tá hướng dẫn Phước đến bên giường bệnh nhân vừa bảo:
- Cô gái còn khá trẻ, người ta chuyển vào đây lúc chiều trong tình trạng hôn mê sâu. Ai cũng ngỡ cô bị chấn thương gì đó, nhưng sau khi xem kỹ thì không thấy thương tích gì, cũng không có dấu hiệu gì là tự tử. Chẳng hiểu sao lại như thế này. Phước vừa nhìn vào người bệnh đã thất thần khi nhận ra đó là Ái Mỹ!
- Trời ơi!
Cô y tá ngạc nhiên:
- Người quen của bác sĩ?
Phước giục:
- Chị lấy ống nghe giúp tôi!
Anh mất bình tĩnh đến đỗi đặt ống nghe trật vuột mấy lượt. Phát hiện có dấu hiệu còn mạch, Phước phấn khích:
- Còn sống!
Cô y tá Sương cũng phấn khởi:
- Còn có thể cứu được phải không bác sĩ? Từ chiều đến giờ tụi em cứ sợ lại phải thêm một lần chuyển người bệnh xuống nhà xác!
Phước kề sát tai Mỹ gọi khẽ:
- Anh đây, Phước đây Mỹ!
Cô nàng vẫn không có phản ứng gì. Phước vẫn gọi:
- Ái Mỹ!
Anh cầm bàn tay nàng và lạ sao bàn tay xanh tái kia từ từ nắm chặt lại và giữ tay Phước như không muốn rời ra.
- Em không sao rồi, Mỹ ơi.
Phước lúc này là một người thân chứ không phải là anh quên sự có mặt của cô y tá bên cạnh, vội áp mặt mình vào mặt bệnh nhân.
- Thưa bác sĩ, có cần làm cấp cứu không?
Phước giật mình, vội bảo:
- Chị lấy ống thuốc trợ tim, chích cho cô ấy.
Nhưng cô y tá chưa lấy được ống thuốc thì đã nghe Phước hốt hoảng:
- Mỹ! Ái Mỹ!
Ái Mỹ lồng lên dữ dội, xô ngã Phước ra và hai tay bứt tung cả nút áo ngực, để lộ ra ngực trần. Phước lại kêu:
- Mỹ, em đừng...
Nhưng tiếng kêu của Phước chưa dứt thì Ái Mỹ đã bất động trở lại, như một xác chết. Mà là xác chết thật sự khi Phước đưa tay đặt lên mũi cô:
- Ái Mỹ!
Phước đang chụp lấy vai cô vừa lắc mạnh thì đã phảỉ ngừng lại, sửng sốt khi nhìn lên bộ ngực trần. Từ đầu nhù bên này kéo dài sang đầu nhũ bên kia có ba nốt ruồi đen, tròn, giống như ba hạt đậu nằm rải đều nhau!
Đây không phải lần đầu Phước nhìn thấy ngực người yêu, nên anh vừa sững sờ vừa sợ hãi. Mãi một lúc anh mới cất tiếng được:
- Chị gọi thêm...
Anh định bảo cô ý ta gọi thêm bác sĩ tăng cường, nhưng kịp nghĩ lại, anh ngăn lại:
- Thôi, không cần!
Rồi tự tay anh kéo áo nàng lại một cách cẩn thận. Dù không cố ý, nhưng tay Phước cũng chạm vào một trong ba nốt ruồi ấy, và như có luồng điện cực mạnh truyền sang, khiến Phước bị bắn bật ra, ngã hẳn xuống sàn!
- Ái Mỹ!
Khi một số bác sĩ khác chạy vào tiếp cứu thì đều nhận xét:
- Bệnh nhân đã chết hẳn rồi!
Phước tuy không dám chạm vào thân xác của người yêu, nhưng anh vẫn chưa muốn rời nàng, do vậy anh chưa cho chuyển Ái Mỹ xuống nhà xác. Anh ngồi rất lâu, thỉnh thoảng cứ muốn nhìn lại ba cái nốt ruồi kỳ lạ ấy, nhưng lại cũng không dám...
° ° °
Chính Phước là người nhận xác người yêu về ngay đêm hôm đó mà không để bệnh viện chuyển xuống nhà xác. Bà Châu đau buổn vì mất con bao nhiêu thì Phước đau cũng không kém, ngoài ra anh còn nỗi ray rứt không yên là không cứu được nàng, dù phút cuối anh cận kề bên cạnh.
Khi tang lễ chấm dứt, đưa quan tài Ái Mỹ ra nghĩa địa, anh quyết liệt chống đối việc thiêu xác. Anh cố thuyết phục bà Châu:
- Con xin bác đừng thiêu xác Mỹ, con muốn cô ấy được nguyên vẹn.
Bà Châu phải nghe theo, dù mọi thủ tục thiêu xác đã được chuẩn bị. Phước còn nghị và được chấp thuận:
- Ở phần vườn nhà con nhiều khoảng trống, con xin bác hãy cho chôn Ái Mỹ ngay trong đó.
Bà Châu lại nghe theo và còn bảo Phước:
- Bác muốn con qua bên này lo giúp bác một thời gian. Nhà hiện nay không còn ai. Bác thì có bệnh tim.
Phước nhận lời ngay. Trước mắt, gần như suốt ngày anh ở ngoài phần mộ. Cứ đốt hết đợt nhang này đền đợt nhang khác hầu như không bao giờ dứt khói hương. Hằng ngày cho mãi đến khi trời tối mịt Phước mới vào nhà. Anh xin phép được ngủ ở phòng của Ái Mỹ và được bà Châu chấp thuận, bà còn bảo:
- Con coi trước khi chết nó có để lại di bút gì không?
Phước cố tìm, nhưng không thấy gì. Cả hai đêm liền Phước đều khó ngủ và lại tìm khắp các phòng trong, mong thấy được một cái gì đó chứng tỏ Ái Mỹ chán chường và tuyệt vọng, mà vẫn không có. Qua đêm thứ ba, tức tròn một tuần từ ngày Mỹ chết, Phước quá kiệt sức nên đi ngủ sớm. Ngay khi từ ngoài mộ Ái Mỹ về, chưa kịp thay quần áo Phước đã ngã lưng ngủ ngay. Không biết giấc ngủ kéo dài bao lâu, cho đến khi Phước nghe có một tiếng ho khan của ai đó ngay trong phòng mình, đồng thời anh ngửi được mùi thuốc lá rất lạ.
- Ai vậy?
Phước vừa bật dậy thì đã nghe có người lên tiếng, giọng đàn ông:
- Ngày nào cũng ăn ngủ chập chờn như vậy thì liệu sống được bao lâu nữa?
Trong phòng lúc ấy không có ánh sáng, nhưng qua giọng nói Phước biết người ấy đang ngồi bàn cạnh cửa sổ. Ông ta lại tiếp:
- Cậu cứ ở đó không cần phải mở đèn lên, ta sợ ánh sáng.
Lúc này Phước mới hỏi:
- Ông là ai? Tôi nhớ lúc đi ngủ đã chốt cửa phòng lại rồi mà!
Một tiếng cười khẽ cất lên:
- Cửa chốt lại là để ngăn người trần, chứ người trong thế giới vô hình thì cửa khóa có nghĩa gì với họ!
Phước hốt hoảng:
- Ông là...
- Cậu có sợ cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, bởi ta đã ở đây, cận kề bên cậu rồi. Cậu sợ thì cũng không thể thoát được, nếu ta muốn ra tay...
Câu nói có tính hăm dọa thật sự không làm cho Phước sợ, tự dưng anh cảm thấy tự tin hơn, nên nói liền ý nghĩ của mình:
- Giờ phút này tôi còn đang muốn được chết, bởi người yêu tôi không còn hiện hữu trên cõi đời này nữa thì sự sống cúng đâu còn nghĩa lý gì với tôi nữa!
Người đàn ông im lặng một lúc mới lên tiếng trở lại, giọng có hơi khác:
- Cậu yêu người con gái ấy đến thế sao? Đó là lòng thành hay chỉ là...
- Tôi không việc gì phải dối lòng. Vã lại ông không là gì để tôi phải bày tỏ...
- Khá khen cho cậu. Nhưng có một điều tôi thấy tiếc...
Ông ta ngừng nói một lúc nữa, rồi đột ngột hỏi:
- Cậu có chắc là đã chôn người yêu của mình?
- Kìa ông, chuyện ấy là của tôi. Chính tôi đã...
- Đã chôn nàng ngoài sau vườn nhà này chứ gì? Tôi nghiệp cho một con người si tình nhưng thiếu sáng suốt! Cậu có nghĩ là mình chỉ chôn xác ba con mèo không?
Câu hỏi khiến cho Phước giật mình:
- Ông nói sao? Làm gì có chuyện ấy! Chính tôi...
Có tiếng xô ghế đứng lên của người kia, kèm theo lời nói:
- Tin hay không thì cậu ra mà xem. Tôi chỉ muốn giúp cậu thôi.
Im lặng hoàn toàn sau đó. Phước hỏi to:
- Ông còn đó không?
Chẳng nghe tiếng trả lời. Phước chạy tới công tắc đèn, bậc lên thì chẳng thấy ai trong phòng mình nữa. Cửa vẫn chốt chặt từ bên trong.
Nhớ lại câu nói của ông ta, Phước lặp lại một mình:
- Không có xác của Ái Mỹ...
Anh tốc cửa chạy ra ngoài. Lúc này Phước mới biết trời vừa sáng. Việc đầu tiên của Phước là chạy ra phần mộ của Ái Mỹ và sau đó tìm mấy vật dụng để đào đất.
Phước hành động một mình, bởi sợ kinh động đến bà Châu thì sẽ bị phản đối. Đào mộ mới chôn nên cũng không khó để Phước đào tới nắp quan tài chỉ sau mười lăm phút. Không chần chừ, Phước tìm cách nạy nắp quan tài lên. Cũng không khó. Khi nắp quan lộ ra, Phước đã sững sốt kêu lên:
- Trời ơi!
Trong quan tài rõ ràng có ba con mèo nhị thể nằm rải đều ra từ đầu đến cuối. Ngoài ra không có xác của Ái Mỹ! Điều này không thể nào xảy ra, bởi khi liệm xác Mỹ thì chính tay Phước đã làm. Vậy thì tại sao?
Không thể nào lý giải được, nên Phước chỉ còn biết đứng thừ người ra, chưa biết phải làm sao, thì bỗng có một cơn lốc xoáy thổi lên khiến Phước phải lảo đảo lùi ra mấy bước. Đến khi cơn lốc qua rồi, Phước nhìn lại thì trong quan tài không còn xác ba con mèo nữa, mà đất của phần mộ cũng được lấp lại nguyên vẹn như lúc chưa đào!
Vẫn còn chưa hết bàng hoàng, nên Phước cứ lầm bầm:
- Không thể nào, không thể là như thế này được!
Phải hơn một giờ sau anh mới trở vào nhà, gặp bà Châu ngay cửa ra vào, bà reo lên khi thấy Phước:
- Bác đợi cháu nãy giờ. Có chuyện này...
Bà hạ thấp giọng như sợ có người nghe:
- Ba con Ái Mỹ về báo mộng cho bác biết con Ái Mỹ chưa chết sao bữa mình đem chôn nó?
Phước không thể giấu chuyện vừa rồi, liền thú thật:
- Cháu cũng được biết chuyện đó nên mới đây cháu đã đào mộ lên.
Bà Châu hỏi dồn:
- Vậy có cứu được nó không?
- Không có xác của Mỹ dưới mộ.
Câu nói của Phước làm cho bà Châu tròn xoe mắt:
- Vậy nó ở đâu? Không lẽ chỗ ba nó nói?
- Bác trai bảo thế nào?
- Ở chỗ mộ con Yến Lan.
Phước giật mình:
- Sao lại ở chỗ ấy?
Tuy nói vậy, nhưng Phước lại vừa bước ra cửa, bà Châu hỏi:
- Con đi đâu vậy?
Không trả lời, Phước gọi xích lô đi thẳng tởi chỗ nghĩa địa vắng hôm trước. Đến trước ngôi mộ Yến Lan, nhìn trước sau không thấy gì khác lạ, Phước vừa định bước trở ra thì chợt nghe văng vẳng trong gió giọng người đàn ông quen quen:
- Phải tìm thì mới gặp chứ cớ sao chỉ đứng đó mà nhìn!
Chẳng hiểu có động lực nào thúc đẩy mà
« Trước1234

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Nút Rồi Trên Xác Người Yêu bạn có thể xem thêm nut roi tren xac nguoi yeunut roi tren xac nguoi yeu còn nữa nè

Nút Rồi Trên Xác Người Yêu v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Biết nhớ rồi quên

•truyện ma biết nhớ rồi quên Tham gia viết bài cho tập truyện Kinh dị số 1) Không ai, không một ai biết được rằng...

Mắt Mèo

•Truyện Ma : Mắt Mèo Full Joke Shaphia tỉnh dậy lúc 5h sáng, cằm anh bỗng run rẩy, gần như có thể nghe thấy được tiếng...

Cưới Ma

•Truyện Ma; Cưới Ma ruyện Ma Cưới Ma CHƯƠNG 1: HỮU SONG NHÃN TÌNH Lục Lục một người ở nhà. Bộ này phòng ở là Chu...

Cái Đầu Lâu

•Truyện Ma Cái Đầu Lâu Chiều hôm đó, tôi ngồi chơi với Ngô Đàm trong phòng sách của anh ta. Sau một hồi chuyện phiếm,...

Đêm Trăng

•Truyện Ma Đêm Trăng Đường quanh co ở giữa hai bên rừng núi phần nhiều là hẹp và xấu lắm, chúng tôi phải cho ngựa...

Hai Lần Chết

•Truyện Ma Hai Lần Chết Tối hôm ấy, chúng tôi đi viếng một người bạn ở phố Hàng Bột mới từ trần. Lúc ra về đến...

1234...111213»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00033s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện

pacman, rainbows, and roller s