XtGem Forum catalog
wap truyen, wap doc truyen, truyen hay

Wap đọc truyện teen, đọc truyện hay nhất

home| Truyện Teen| Truyện 18+
Bây Giờ 08:32,Ngày 26/12/24
new Các Bạn Truy Cập Wap theo Tên Miền KenhDocTruyen.Com Nếu thấy trang wap này hay, bạn hãy luôn giới thiệu chia sẻ đến mọi người nhá. Kenhdoctruyen.com là trang đọc truyện online và hàng ngàn truyện teen hay luôn được cập nhật và chờ đón các bạn đọc.
>

Phòng Trọ Ba Người

» Thể loại: Giới Tính Teen
» Lượt xem: 16720 Views


Mẫn tỏ ra bối rối trước tình huống bất ngờ đó. Anh ấp úng:
- À, à, để coi...
Thu Thảo chun mũi:
- Còn để coi gì nữa! Anh gật đầu đại đi!
Mẫn làm ra vẻ đắn đo:
- Còn phải coi Thu Thảo có giúp được gì không đã chứ!
Thu Thảo mau mắn:
- Chuyện gì em cũng giúp được!
Mẫn cười:
- Thật không?
- Thật.
Vẻ quả quyết của Thu Thảo khiến Mẫn cảm thấy rất mến cô. Nhưng anh không biết nên bịa ra một cái "tơ lòng" nào để cô có dịp "gỡ".
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tự nhiên trong óc Mẫn lóe lên một ý định mới mẻ. Và ngay lập tức, anh cảm thấy ý tưởng đó hoàn toàn có thể thực hiện và một cách nào đó, nó sẽ "làm đầy" những cái "thiếu sót" của anh đối với Chuyên và Mẫn, nó sẽ giải quyết được những day dứt của anh lâu nay.
Sau khi đã quyết định, mặt mày Mẫn tươi tỉnh hẳn lên. Anh nói với Thu Thảo bằng một giọng tin cậy:
- Nếu Thu Thảo có ý định giúp tôi thì tôi có thể nhờ Thu Thảo chuyện này...
Mẫn chưa nói dứt câu, mắt Thu Thảo đã sáng rỡ:
- Chuyện gì vậy? Làm được là em làm liền!
Mẫn hạ giọng:
- Thu Thảo biết không, mối quan hệ giữa tôi với... cô bạn của tôi gần đây không được tốt lắm. Chung qui chỉ vì cô ta nghĩ rằng - Chỗ này, Mẫn "bịa" một cách khó khăn - trong quan hệ tình cảm hiện nay giữa hai người, tôi là người... chịu ơn. Còn cô ta là kẻ ban phát...
Mẫn "tâm sự" với vẻ rầu rầu rất đạt. Thu Thảo thì ngẩn người nghe không chớp mắt.
- Cô ta cho rằng, mặc dù không nói thẳng, ngoài cô ta ra, tôi không thể yêu ai bởi vì sẽ không cô gái nào... yêu tôi. Suy nghĩ đó khiến cho cách xử sự của cô ta đối với tôi không được tốt đẹp lắm, và gần đây có những dấu hiệu xấu...
Mẫn ngừng lời, và bất giác anh cảm thấy cổ họng khô đắng. Một câu chuyện hoàn toàn bịa nhưng những mặc cảm đó dường như là có thật. Anh không ý thức về sự có mặt của nó nhưng chắc chắn nó tồn tại đâu đó trong anh, ở những tầng sâu thẳm của tiềm thức.
Đây là lần đầu tiên trong đời, Mẫn nói đến sự thiệt thòi của số phận. Và sở dĩ anh có thể nói đến nó bởi anh nghĩ anh đang nói về một điều bịa đặt. Nhưng khi lời nói thoát ra khỏi đôi môi, anh lại nhìn nhận vấn đề theo một cách khác, thực tế hơn và cay đắng hơn. Nhưng một khi đã chấp nhận bước vào cuộc chơi, Mẫn hiểu rằng anh không thể quay lại.
Vì vậy, khi Thu Thảo hỏi bằng một giọng ái ngại:
- Em có thể giúp anh được gì?
Mẫn trả lời không chút do dự:
- Thu Thảo sẽ đóng vai một... cô bạn mới của tôi. Tất nhiên Thu Thảo không cần xuất hiện. Nhưng Thu Thảo sẽ viết thư cho tôi... thường xuyên. Tôi sẽ "tình cờ" để cho cô ta phát giác ra những bức thư đó.
Thu Thảo gật gù:
- Em hiểu rồi. Khi biết anh vẫn có những cô gái khác, cô bạn anh sẽ phải nghĩ lại...
Mẫn khen:
- Đúng rồi! Thu Thảo thông minh lắm! Nhưng Thu Thảo thấy có gì bất tiện trong "nhiệm vụ" này không?
Thu Thảo sốt sắng:
- Không! Chẳng có gì bất tiện! Thậm chí em còn thích nữa! Kế hoạch của anh giống hệt như trong các truyện trinh thám! - Đột nhiên Thu Thảo hỏi - Cô bạn của anh tên gì?
Mẫn giật thót:
- Cô ta hả? Cô ta tên... Thủy!
Đang quýnh quáng, không kịp nghĩ ra một cái tên nào khác, Mẫn đành mượn đại tên người yêu của Nhiệm. Nói xong, anh cười thầm: "Nếu tên Nhiệm biết mình "giành" Thủy của hắn, chắc hắn rủa mình thê thảm!"
- Chị Thủy cũng học cùng lớp với anh hả? - Thu Thảo lại hỏi.
Mẫn lắc đầu:
- Không! Thủy đi làm.
Thu Thảo tò mò:
- Chị Thủy chắc là dễ thương lắm?
Mẫn gật đầu đại:
- Ừ, dễ thương! Nhưng Thu Thảo cũng chẳng cần biết rõ về Thủy làm gì!
Nghe Mẫn nói vậy, Thu Thảo "hứ" một tiếng:
- Em phải biết chứ! Rủi mai mốt, khi biết em là "bồ" anh, chỉ tìm đến "thanh toán" em thì sao!
Mẫn phì cười:
- Cái đó thì Thu Thảo khỏi lo! Viết thư cho tôi, Thu Thảo không cần ghi địa chỉ người gởi. Vả lại, Thu Thảo nên "bịa" ra một cái tên khác.
Thu Thảo có vẻ hào hứng với trò chơi ngoắt ngoéo này, cô nhíu mày:
- Bịa tên gì bây giờ?
Mẫn gõ gõ tay xuống bàn:
- Một cái tên bất kỳ nào đó!
Thu Thảo nghiêng mặt nhìn anh:
- Nhưng phải hay kìa!
- Ừ thì hay! Tên hay thì thiếu gì!
Thu Thảo cắn môi:
- Tên Hương được không?
- Được! Gì Hương?
- Thanh Hương.
Thấy Mẫn che miệng cười, Thu Thảo hỏi, giọng nghi ngờ:
- Anh cười gì vậy?
- Cười cái tên.
Thu Thảo không hiểu:
- Cái tên sao?
Mẫn lại cười:
- Nghe giống như nước hoa Thanh Hương quảng cáo trên ti-vi.
Thu Thảo vùng vằng:
- Vậy mà cũng cười! Giống nước hoa thì giống chứ sao, miễn tên hay là được!
Mẫn làm hòa:
- Thì tôi có nói gì đâu! Vậy Thu Thảo lấy tên Thanh Hương hén?
- Ừ, Thanh Hương!
Mẫn thở phào. Thế là cái trò chơi tình cảm của anh đã khởi động khá suôn sẻ. Con Tàu đã được đặt vào ray, bây giờ chỉ còn chờ nổ máy và lăn bánh. Anh chưa kịp suy nghĩ đến công việc tiếp theo thì Thu Thảo đã hỏi:
- Vậy chừng nào em mới bắt đầu viết thư cho anh?
- Tất nhiên càng sớm càng tốt.
- Ngay hôm nay được không?
Mẫn gật đầu:
- Được.
Rồi anh hỏi lại:
- Thu Thảo định viết ngay hôm nay thật à?
Thu Thảo chớp mắt:
- Thật chứ sao! Nhưng mà em chưa biết... sẽ viết như thế nào?
Mẫn khoát tay:
- Dễ thôi! Tôi sẽ viết sẵn một lá thư, Thu Thảo cứ theo đó mà chép lại.
Thu Thảo ngó Mẫn:
- Chừng nào anh đưa lá thư đó cho em?
- Mốt.
- Sao anh không đưa ngay bây giờ?
Mẫn gãi đầu:
- Bây giờ hả? Bây giờ thì... tôi đâu đã viết.
- Thì anh viết ngay đi! - Thu Thảo giục.
Mẫn lưỡng lự:
- Viết ngay bây giờ sao được? Còn học nữa chi!
Đang hứng chí, Thu Thảo gạt phắt:
- Học thì lúc nào học chẳng được! Với lại, viết thư thì đâu có tốn mấy thì giờ. Viết xong rồi học.
Trước nhiệt tình quá mức của cô học trò khoái nghịch ngợm, Mẫn đành phải lùi giờ dạy lại. Anh loay hoay lật tặp, cặm cụi "sáng tác" một lá thư gởi cho... chính mình.
Thu Thảo ngồi đợi bên cạnh, với vẻ mặt náo nức của một đứa trẻ sắp được món đồ chơi của mẹ.
Viết xong lá thư, Mẫn đưa thư cho Thu Thảo:
- Em xem đi!
Thu Thảo vừa xem vừa cười khúc khích. Mẫn hồi hộp theo dõi nét mặt cô và cố đoán xem những dòng chữ nào khiến cô bật cười.
- Bức thư "tình" lắm! - Cuối cùng, Thu Thảo gấp lá thư lại và nhận xét - Nhưng có nhiều chỗ hơi kỳ kỳ!
Mẫn bối rối:
- Chỗ nào kỳ kỳ đâu?
Thu Thảo chỉ tay vô lá thư:
- Chẳng hạn chỗ này nè! Anh viết: "Hôm đó anh thất hẹn khiến em đợi dài cổ luôn".
Mẫn chớp mắt:
- Vậy mà kỳ?
Thu Thảo chun mũi:
- Chứ sao! Làm gì có chuyện con trai cho con gái đợi dài cả cổ! Chỉ có con gái cho con trai "leo cây" thì có !
Mẫn đực mặt ra. Anh ấp úng:
- Vậy thì... Thu Thảo bỏ câu đó đi!
- Còn chỗ này nữa!
Mẫn toát mồ hôi:
- Chỗ đó sao?
- Cũng không hợp lý chứ sao! - Rồi Thu Thảo hắng giọng đọc - "Chiều thứ bảy này, em sẽ chờ anh ở đầu đường Sương Nguyệt Ánh, y chỗ cũ...".
Lần này, rút kinh nghiệm, Mẫn không dám bộp chộp hỏi "tại sao", sợ Thu Thảo phát hiện ra mình là một chàng trai không hề có một chút xíu kinh nghiệm nào trong tình yêu. Anh ngồi im lặng nghe cô học trò "lên lớp":
- Hẹn ở đầu đường chỉ có bạn trai với nhau thôi. Con gái thường ý tứ, chẳng làm gì có chuyện đứng đợi người yêu ngoài đường ngoài sá...
Mẫn gục gặc đầu ra vẻ hiểu biết:
- Đúng, đúng! Thu Thảo nói đúng! Khi nãy viết vội quá nên tôi không để ý...
Rốt cuộc, trước khi chép lại lá thư của Mẫn, Thu Thảo phải kiêm thêm nhiệm vụ "biên tập". Cô cân nhắc, sửa chữa từng câu từng chữ sao cho bức thư thật "trữ tình" và nhất là phải phù hợp với tâm lý một người con gái đang yêu.
Và Thu Thảo làm tất cả những việc đó với một sự say mê, thích thú.
Trước khi ra về, Mẫn ghi cho Thu Thảo địa chỉ phòng trọ của mình và dặn cô cứ gởi thư về đó.
đọc tại Zingtruyen..wap.sh
Chương 10
Về đến nhà, vừa bước qua khỏi cửa, Mẫn vô cùng ngạc nhiên khi thấy Chuyên và Nhiệm đang ôm cổ nhau vật lộn trên giường. Tiếng la hét, tiếng đập chân rầm rầm làm căn phòng huyên náo như có giặc. Chiếu mền xốc xếch, gối thì cái trên giường, cái văng dưới đất. Khung cảnh hỗn loạn không thể tả.
- Tụi mày làm trò gì vậy? - Mẫn vội vàng lên tiếng hỏi.
Nhiệm vừa nắm chặt cánh tay Chuyên đang giấu dưới bụng, vừa ngoác miệng cầu cứu:
- Mày đè nó giùm tao chút!
Mẫn vẫn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao:
- Nhưng chuyện gì vậy?
Nhiệm hổn hển:
- Cuộn băng.
Mẫn ngơ ngác:
- Cuộn băng gì?
- Cuộn băng thằng Chuyên giấu dưới bụng.
Lời giải thích của Nhiệm vẫn tối mò mò như đêm ba mươi. Mẫn quay sang Chuyên:
- Cuộn băng gì vậy Chuyên?
Chuyên vẫn nằm sấp trên giường, tay giấu dưới bụng, mặc cho Nhiệm tìm đủ mọi cách kéo ra. Nghe Mẫn hỏi, Chuyên cười hì hì, mặt vẫn úp vào gối: ...
« Trước1...1213141516...20Sau »

* Tải game 18+ Hót nhất

Bình Luận Bài Viết




Tìm Kiếm
bạn đang xem Phòng Trọ Ba Người bạn có thể xem thêm phong tro ba nguoiphong tro ba nguoi còn nữa nè

Phòng Trọ Ba Người v2

đang cập nhật thêm

tcm
100/ 100 100 bình chọn
Anh muốn cưới một con đĩ

Em đã nhận lời yêu anh và chúng mình sẽ cưới nhau. Anh vẫn yêu em dù em nói em chỉ là con đĩ... *** - Bố!...

NGƯỜI BẠN LES - CHIẾC BÓNG

Thứ năm Ngày 27/01/2011 2 **** Chúng tôi là học sinh lớp 9, nhưng năm rồi H đã nghỉ học. H là bạn thân...

Gái Ngoan Thật Khó Lấy Chồng.!

•Gái Ngoan Thật Khó Lấy Chồng.! Hãy sống thật tốt để người ta sẽ cảm thấy ân hận khi không trân trọng mình. Tôi...

Yêu Phải Anh Chàng Vũ Phu

•Yêu Phải Anh Chàng Vũ Phu Anh nhắn tin nhớ nhung với người cũ và bảo tôi là "đồ rẻ tiền, không đáng một xu" Tôi là...

Nối Đau Tuổi 21

•Nối Đau Tuổi 21 Đúng sinh nhật tuổi 21 của mình, tôi đã vắt kiệt anh... và cũng ngày đó, tôi mất anh mãi mãi. Dù giờ...

Chán Chồng Nồng Say Với Nhân Tình

•Chán Chồng Nồng Say Với Nhân Tình Cứ lúc nào anh nhớ, anh "cần" là tôi lại bỏ bê tất cả, vội vã lao đến bên anh... Gửi...

1234...8910»
tcm
100/ 100 100 bình chọn
CPU Load: 0.00047s. Bản quyền © Kênh Đọc Truyện
XtScript v2.0
Mini Version
wap doc truyen teen wap truyện